Muốn Dựa Vào Em - Chương 55
Cập nhật lúc: 2024-12-21 11:50:56
Lượt xem: 40
Cố Ngôn Thanh thấy cô ăn đến vui vẻ nên dứt khoát không làm phiền.
Khâu Viễn đưa chai bia qua, "Thanh ca tới muộn, phạt một chai."
"Hai chai." Điền Phi Chương lại khui một chai bia, đẩy tới trước mặt Cố Ngôn Thanh.
Cố Ngôn Thanh cười cười, cầm lấy một chai, ngửa đầu uống.
Cần cổ của anh trắng nõn tinh tế, dưới ánh đèn như toả ra vầng sáng nhu hoà. Lúc anh uống bia, yết hầu gợi cảm nhấp nhô một cái lại một cái, mang theo cảm giác cấm dục diệu mỹ.
Tần Noãn ngồi gần anh mơ hồ nghe được tiếng bia trượt qua yết hầu, hai gò má của cô dần nóng lên.
Cô không nhịn được dời mắt sang người anh, lẳng lặng nhìn đến có hơi xuất thần.
Cố Ngôn Thanh uống sạch bia trong chai. Lúc đưa mắt nhìn sang cô lại bắt gặp đôi mắt hoa si của cô đang nhìn mình, lông mày của anh hơi nhướng lên một chút, khoé môi cong lên một nụ cười nhẹ.
Tần Noãn hậu tri hậu giác phản ứng lại, bản thân lại mê muội anh rồi!
Cô chợt cảm thấy quẫn bách, để che giấu ngượng ngùng mà giơ tay muốn cầm cốc nước bên cạnh lên uống.
Ai ngờ không khéo, cô lại cầm trúng chai bia khác của Cố Ngôn Thanh. Lúc ngửa đầu định uống, cô mới tỉnh ra, động tác trên tay lập tức cứng đờ.
Tất cả mọi người đều nhìn cô chằm chằm, bao gồm cả Cố Ngôn Thanh.
Tần Noãn: "..." Cô không có ý muốn uống thay anh đâu!
Nếu bây giờ nói mình cầm lộn rồi đặt chai bia xuống, có phải cô còn lúng túng hơn hay không?
Tần Noãn cảm thấy lúc này cũng cần rượu để tăng thêm lòng dũng cảm. Đâm lao phải theo lao, cô dứt khoát ngửa đầu ực mạnh mấy ngụm trong chai.
Phía đối diện truyền đến thanh âm sợ ngây người của Khâu Viễn, "Thì ra tửu lượng của học muội tốt như vậy! Còn giúp Thanh ca của tụi anh đỡ rượu."
Mi tâm của Cố Ngôn Thanh hơi cau lại. Anh lườm nguýt Khâu Viễn một cái, sau đó giơ tay giật lấy chai bia trong tay cô, "Em uống nước trái cây đi, ngày mai còn có tiết đấy."
Tần Noãn né tránh đụng chạm của anh, trong lòng mất hứng. Cô cũng không biết bản thân vừa mới say mê anh, chỉ biết là mình còn giận trước kia Cố Ngôn Thanh đã từ chối mình.
Tóm lại, Tần Noãn rất khó chịu nói: "Cái anh này sao lại xen vào chuyện của người khác thế?"
Nói xong, cô đặt chai bia xuống, nhạt nói: "Em khát nước nên tiện tay cầm lên uống thôi. Tiền bối còn thiếu một chai bia chưa uống đấy!"
Nói bóng gió là: không phải cô đỡ rượu giúp anh!
Cố Ngôn Thanh: "..."
Khâu Viễn nghe xong nhíu mày, lại khui một chai bia khác đẩy qua, "Đây đây đây, chỗ tôi vẫn còn bia nha, Thanh ca tiếp tục uống đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./muon-dua-vao-em/chuong-55.html.]
Cố Ngôn Thanh liếc mắt nhìn chai bia của Khâu Viễn đẩy qua một vòng, lại nhìn sang Tần Noãn lần đầu tiên cứ thích làm liều. Anh cảm thấy thái độ của cô hôm nay có hơi là lạ, giống như anh đã chọc tới cô chuyện gì rồi.
Nhưng mà trước khi anh đi thành phố A, hai người không phải vẫn rất tốt sau?
Chẳng lẽ vì anh lỡ hẹn không đưa cô đi xem phim, cho nên cô mới tức giận?
Cố Ngôn Thanh chỉ yên lặng trong chốc lát, sau đó ngửa đầu cầm chai bia lên uống.
Lúc này, Tần Noãn không thấy, chỉ cúi đầu ăn cua của mình, nhưng cảm giác lại không còn ngon như trước nữa.
...
Tần Noãn uống một chai bia, sau đó còn uống một ít vang đỏ.
Lúc đầu, cô không cảm thấy gì, đến khi đi ra từ trong nhà hàng, đầu bị gió thổi mới dần cảm thấy men say. Cô nghiêng người, lảo đảo nhưng được Chu Thịnh Nam đỡ lại.
Cận Bùi Niên cũng uống rượu cho nên không tiện lái xe, mọi người đành bắt xe về.
Tần Noãn được Chu Thịnh Nam dìu lên xe taxi, đang muốn ngồi vào trong lại bị Cận Bùi Niên giữ cánh tay lại.
Chu Thịnh Nam quay đầu, lúc đối diện với ánh mắt của Cận Bùi Niên, cô mới nhớ ra lúc nãy trên bàn cơm, một câu anh cũng không có nói với mình, không biết bây giờ lại kéo cô làm cái gì?
Cận Bùi Niên liếc nhìn cô một cái, nói: "Em ngồi chiếc sau đi, cho Cố Ngôn Thanh một cơ hội."
Chu Thịnh Nam nhìn Tần Noãn đang mơ hồ say rượu trong xe, bất động đứng đó, dáng vẻ rất không yên lòng.
"Không sao đâu, cậu ấy có chừng mực." Cận Bùi Niên lại nói.
Chu Thịnh Nam do dự một chút, cuối cùng nhẹ gật đầu, đi ra chiếc taxi phía sau ngồi.
Tần Noãn mơ mơ màng màng cảm giác được ai đó đang cẩn thận từng li từng tý điều chỉnh thân thể ngã lệch một bên của cô về cho ngay ngắn. Đầu cô choáng váng, mất thăng bằng ngã vào n.g.ự.c đối phương.
Dựa lên hõm vai của người kia, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Tần Noãn ngửi thấy một mùi hương thơm mát quen thuộc, còn có xen lẫn mùi cồn.
Cô hơi chun mũi, uỷ khuất gọi: "Cố Ngôn Thanh..."
"Ừ, tôi ở đây."
Tần Noãn như nghe được anh đáp lại, thanh âm mang theo ôn hoà hiếm có, còn phảng phất ý cưng chiều.
Tần Noãn kinh ngạc một chút, cho rằng bản thân mình đang nằm mơ. Cô duỗi bàn tay, vung lên về hướng đối diện vừa đáp lời mình.
Tiếp đó là một tiếng "Chát" vang lên, khuôn mặt của Cố Ngôn Thanh lệch qua một bên.
Anh kinh ngạc với phản ứng của Tần Noãn, trên mặt nóng rát một mảnh. Còn chưa hoàn hồn, anh nghe thấy cô mơ hồ trách cứ: "Cố Ngôn Thanh là đồ cẩu!"
Cố Ngôn Thanh: "..."