Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Muốn Dựa Vào Em - Chương 56

Cập nhật lúc: 2024-12-21 22:08:24
Lượt xem: 34

Tần Noãn ngẩng đầu, mơ mơ màng màng nhìn về phía đối phương.

 

Người trước mặt m.ô.n.g lung không rõ, còn có bóng hình chồng lên nhau. Đôi mắt của cô mê ly mấy phần, lẫn cả men say và lưu luyến, đặc biệt câu dẫn.

 

Tần Noãn vẫn còn tức giận đập vào mặt, Cố Ngôn Thanh vừa mới bị tát một bạt tai kia, thấp giọng nói: "Em say rồi, ngủ một chút đi."

 

Nghe thấy giọng của anh, Tần Noãn nhíu mày. Cô nhìn xung quanh một chút, lại liếc nhìn anh, "Anh có cảm thấy cảnh tượng này hình như rất quen không?"

 

Cô nói như vậy khiến Cố Ngôn Thanh nhớ lại: lần đầu tiên gặp nhau vào tối hôm đó, cô ở cổng KTV nhà mình đòi đi cùng taxi với anh, trên đường đi còn nghĩ linh tinh và nói rất nhiều, còn nôn lên người anh nữa.

 

Buổi tối hôm nay, Tần Noãn so với hôm đó còn say hơn. Cô giơ tay chọt vào mặt của Cố Ngôn Thanh, môi nhỏ cong lên, "Anh nhớ ra rồi?"

 

"Ừ." Cố Ngôn Thanh gỡ ngón tay của cô ra, nhẹ giọng dỗ dành, "Em ngủ một chút đi, tỉnh lại sẽ về tới trường."

 

"Vậy anh nói xem, Cố Ngôn Thanh có phải đồ cẩu hay không?" Tần Noãn khẽ nâng cằm, gương mặt không vui.

 

Cố Ngôn Thanh trầm mặc, không hề trả lời.

 

Tần Noãn nhíu mày, "Rốt cục là anh ấy có phải đồ cẩu không hả?"

 

"..." Cố Ngôn Thanh cam chịu, "Phải."

 

"Ừm, anh nói đúng." Tần Noãn dần dần an phận trở lại. Cô dựa lên người Cố Ngôn Thanh, ngáp một cái, giống như mèo con rúc vào cổ anh.

 

Trong chớp mắt, cả người của Cố Ngôn Thanh cứng lại, ngồi yên không cử động.

 

Xe taxi dừng lại ở cổng trường phía Nam, Cố Ngôn Thanh trả tiền xe, Tần Noãn cũng tỉnh lại, anh dìu cô xuống xe.

 

Tần Noãn mở mắt ra, phát hiện Cố Ngôn Thanh là người đỡ mình tới cổng trường học thì có hơi ngoài ý muốn, "Sao lại là anh? Tiểu Chu Chu đâu?"

 

Đang nói chuyện, mấy người Tề Á Nhuỵ và Chu Thịnh Nam cũng xuống xe. Chu Thịnh Nam chạy sang xem Tần Noãn, lo lắng hỏi: "Noãn Noãn, cậu không sao chứ?"

 

Tần Noãn cười với cô nàng, lắc đầu, "Mình không sao."

 

"Mặt của Thanh ca làm sao vậy?" Vừa lúc đi tới, Khâu Viễn nhìn thấy một bên mặt của Cố Ngôn Thanh dưới đèn cửa.

 

Da của anh trắng, vệt đỏ lúc này còn chưa tan sạch.

 

Thần sắc của Cố Ngôn Thanh vẫn như thường, "Tôi va phải cửa xe." Sau đó, anh đỡ Tần Noãn, nhưng cô đẩy anh ra, không cho anh đỡ.

 

Khâu Viễn và Điền Phi Chương nhìn nhau một cái, thâm ý cười cười, "Vậy ra... cậu quá bất cẩn rồi."

 

Cố Ngôn Thanh mặc kệ hai người họ, đi theo sau Tần Noãn thất tha thất thểu phía trước vào trường học.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./muon-dua-vao-em/chuong-56.html.]

Bây giờ là chín giờ tối, do vừa khai giảng xong nên mọi người còn chưa tan nhiệt. Sân trường lúc này còn có người đang chạy bộ, có người cười náo, cũng có tình nhân hẹn hò, nói chung là người qua lại trên đường không ít.

 

Có người nhìn thấy người của hai phòng ký túc xá bên này đi cùng nhau, Cố Ngôn Thanh và Tần Noãn cũng trong đó liền không nhịn được đảo mắt nhìn thêm một chút, sau đó xì xào bàn tán.

 

Tần Noãn tỉnh táo hơn một chút, không nhớ rõ chuyện gì mới xảy ra trên xe. Cô chỉ vừa đi vừa phụng phịu không vui.

 

Khó khăn lắm tối nay mới ăn được một bữa cơm, vậy mà còn gặp phải Cố Ngôn Thanh làm cô suýt "may mắn" mà chết!

 

Cẩu nam nhân này, cô theo đuổi thì tránh, còn chạy đến thành phố A. Cô đáng sợ như vậy à?

 

Chẳng qua là viết một bức thư tình thôi, anh không thích thì cứ nói thẳng, trốn đi là thế quái nào?

 

Không phải con người [2] mà!

 

"Không phải!" Nội tâm nghĩ vậy, Tần Noãn liền mắng ra khỏi miệng, lập tức thoải mái không ít.

 

Chu Thịnh Nam đỡ cô đi trên lối đi bộ, hơi nghi hoặc hỏi: "Cái gì không phải cơ?"

 

Tần Noãn không nói chuyện, nhìn trái nhìn phải tìm cái gì, hỏi: "Tiểu Chu Chu, cậu có nhìn thấy Cố Ngôn Thanh đâu không?"

 

Chu Thịnh Nam nhìn ra phía sau một chút, nhỏ giọng nói: "Anh ấy vẫn luôn đi phía sau cậu kìa."

 

Tần Noãn kinh ngạc một chút. Cô dừng lại, quay đầu. Cố Ngôn Thanh đằng sau cách cô hai bước xa, khí chấn ôn nhã vẫn như trước. Ánh mắt của anh rơi trên người Tần Noãn, mắt sắc nhu hoà.

 

Nhìn thấy cô quay người, Cố Ngôn Thanh ngây ra một lúc, nhìn cô, "Chúng ta nói chuyện..."

 

Lời còn chưa nói xong, tay của anh đã bị Tần Noãn kéo lấy. Anh không hiểu gì nhưng vẫn nghiêng người theo lực kéo của cô, không ngờ bị cô đẩy lui hai bước.

 

Cố Ngôn Thanh còn chưa hoàn hồn, lưng đã bị đẩy lên thân cây ven đường.

 

Tần Noãn trèo lên người anh, không nói câu nào liền nhón chân hôn lên môi anh.

 

Trong mấy người bạn cùng phòng, Chu Thịnh Nam đứng gần Tần Noãn nhất. Cô nàng nhất thời bị tình huống phát sinh trước mặt làm cho kinh ngạc, sững người đứng tại chỗ.

 

Mấy người Khâu Viễn vốn đang nói đùa, lúc này lập tức im bặt. Bọn hò đồng loạt nhìn qua hướng này, kinh ngạc há mồm không khép lại được.

 

Tình huống gì đây?

 

Cố Ngôn Thanh bị đè lên cây, sau đó còn bị cưỡng hôn? Nhưng người dự tính sẽ bày tỏ tối nay không phải là anh sao?

 

Dù sao, Cố Ngôn Thanh cũng là nhân vật phong vân của trường học. Cho nên bạn học lúc này càng vây xem càng nhiều, có người ghen ghét, có người đơn thuần xem náo nhiệt, còn có người giơ điện thoại chụp ảnh.

 

Cả người Cố Ngôn Thanh như đang nằm mơ. Anh vừa mới khó khăn hạ quyết tâm trên đường để bày tỏ với cô, không ngờ tình huống vận đổi sao dời.

 

Người chủ động bị hoán đổi khiến cho anh không kịp chuẩn bị, cảm giác như còn đang mộng.

Loading...