Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 210
Cập nhật lúc: 2024-10-25 12:35:23
Lượt xem: 11
Mụ già trái một câu Lục Mạn Mạn phải một câu Lục Mạn Mạn, không phải là sợ anh ta trách tội ly hôn nên mới có thể mạnh mẽ mắng Lục Mạn Mạn, đổ tất cả lỗi lâm lên đầu Lục Mạn Mạn, giống như trong toàn bộ chuyện này bà ta không có một chút trách nhiệm nào!
Nghiêm Đại Khoan càng nghĩ càng hận, bình thường mụ già khiêu khích quan hệ vợ chồng của bọn họ còn chưa tính, vậy mà còn làm anh ta mất vợ. Đương nhiên Lục Mạn Mạn kia cũng đáng hận, nhưng cô rất lợi hại còn có bối cảnh lớn như vậy, nói đánh anh ra thì lập tức đánh anh ta. Cho dù anh ta muốn hận cũng không hận nổi, không hận nổi Lục Mạn Mạn, anh ta càng hận mụ già hơn.
Mụ già bị con trai dọa sợ tới mức chạy ra ngoài phòng, nghĩ lại gia đình tốt đã biến thành bộ dạng øì, vỗ đùi lập tức gào khóc.
Bà ta muốn được hàng xóm đồng tình.
Hàng xóm nhìn lại là chê cười. Con dâu tốt như vậy, trước kia nói như thế nào cũng là một đại tiểu thư, dáng vẻ vừa đoan trang lại xinh đẹp, tính cách lại càng không có gì để nói. Nhà bọn họ may mắn bắt được cưới vào nhà không biết quý trọng lại còn mỗi ngày khinh bỉ người ta, còn đánh người ta, cuộc ly hôn này đúng là như ý.
Nhìn bộ trang phục của em gái người ta, em rể còn là thủ trưởng quân đội, người ta đi theo em gái em rể sau này nhất định sẽ không sao. Nhất định phải ở trong ổ chó mỗi ngày hầu hạ bà ta và đứa con trai bỏ đi chỉ biết uống rượu đánh bạc ức h.i.ế.p người nhà của bà ta sao?
Mọi người cười cười rồi bỏ đi, không ai muốn để ý tới mụ già kia.
Cuộc sống này còn rất dài, con dâu bị đánh chạy mất, sau này bà ta còn phải chịu khổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/210.html.]
Chiếc xe của Lục Mạn Mạn đi đến bên ngoài ngôi nhà tây.
Chu Nghiêm Phong đã tìm một bảo mẫu nấu cơm quét dọn nhà cửa cho bên này từ sớm. Bảo mẫu đã đứng chờ ở cửa, cùng Lục Mạn Mạn đỡ Lục Mạn Hương từ trên xe xuống.
Trước khi Lục Mạn Mạn đi vào cửa, Chu Nghiêm Phong hỏi cô: "Có muốn chờ em không?"
Còn chờ gì nữa.
Chờ cô về nhà ăn cơm sao?
Lục Mạn Mạn không hiểu quay đầu lại nhìn anh một cái nói: "Không cần."
Sau đó cô đi theo đỡ Lục Mạn Hương vào trong sân.
Tiểu Từ không hiểu sao cảm thấy thủ trưởng bị vứt bỏ, nhìn thủ trưởng đứng tại chỗ nửa ngày mới trở lại xe, trên mặt hiếm khi xuất hiện chút bất lực.
Ai có thể nghĩ rằng là thủ trưởng trong công việc bất cứ điều gì cũng có thể quyết định, trên khuôn mặt lại cũng sẽ xuất hiện loại biểu cảm này.