Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 293

Cập nhật lúc: 2024-10-26 18:16:47
Lượt xem: 4

Ăn xong, lão thái thái bưng ra một bát thuốc: "Bác sĩ nói, thuốc này uống sáng một lần, tối một lần, mẹ không cho nhiều nước đâu, bịt mũi uống ực một phát là xong."

Một bát thuốc đen sì.

Sắc mặt Lục Mạn Mạn lập tức thay đổi.

Chu Nghiêm Phong vội vàng vỗ vai cô an ủi: "Anh đã đọc đơn thuốc rồi, cũng không đắng lắm đâu, nếu em không tin thì anh uống thử cho em xem."

Vừa nói, anh vừa cầm bát lên uống hai ngụm lớn.

Lão thái thái nghiêng người nhìn vào trong bát, thuốc đã vơi đi một ít, không biết tác dụng của thuốc có giảm bớt không.

Bà liếc nhìn con trai tỏ vẻ oán trách, rồi quay đầu an ủi con dâu: "Đúng, đúng, con nhìn kìa. Trông Nghiêm Phong nuốt ừng ực như bò uống nước vậy!"

Chu Nghiêm Phong: "..."

Có ai lại nói con trai mình như vậy không?

Lục Mạn Mạn suýt thì bật cười thành tiếng.

Thật khó để bào chữa cho việc không uống thuốc, cuối cùng, dưới ánh nhìn chăm chú của hai người, cô bưng bát lên nếm thử trước, hình như cũng không đắng lắm nên Lục Mạn Mạn tự tin uống cạn. Nhưng rốt cuộc thì nó cũng là thuốc, mùi vị chắc chắn sẽ không ngon, uống xong, cả khuôn mặt cô đều nhăn nhó.

Chu Nghiêm Phong vội vàng nhét vào miệng cô một quả táo mật đã mua sẵn từ trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/293.html.]

Cả hai lại đi làm như bình thường.

Lão thái thái dặn dò Lục Mạn Mạn: "Mẹ đã hỏi thăm rồi, tháng mười hai chính là thời điểm tốt để bồi bổ cơ thể, buổi trưa con có thể về thì về, mẹ nấu món ngon cho con, còn có canh gừng, trưa phải về uống đó!"

"Con biết rồi, mẹ."

Lục Mạn Mạn ngọt ngào nói. Ánh mắt của lão thái thái dừng trên cái cổ trống trơn của cô, đột nhiên bà cụ nghĩ tới điều gì đó: "Khoan đã, chờ một chút!"

Bà cụ trở về phòng rồi nhanh chóng mang một thứ gì đó tới: "Mẹ thấy lần trước con không đeo gì trên cổ nên muốn cho con, nhưng lần nào cũng quên mất."

Lục Mạn Mạn cúi đầu nhìn, trong lòng bàn tay lão thái thái là một sợi dây chuyền bằng vàng.

Cô vội vàng từ chối: "Mẹ à, không cần đâu."

Lão thái thái nói: "Sao lại không cần? Vốn là để dành cho con dâu của mẹ, chị dâu con có thì con cũng phải có!"

Chu Nghiêm Phong nói: "Mẹ cho thì em cứ nhận đi"

Lục Mạn Mạn chỉ có thể nói: "Cảm ơn mẹ."

Bà cụ mỉm cười, nhanh chóng đeo cho cô, vừa đeo vừa nói: "Nếu con không thích kiểu này thì ngày mai cứ nung chảy rồi tạo kiểu mà con thích, mẹ biết mấy người trẻ tuổi thường thích kiểu dáng mới mẻ."

Lục Mạn Mạn nói: "Con thích lắm."

Loading...