Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 380
Cập nhật lúc: 2024-10-29 11:50:32
Lượt xem: 3
Ngược lại, mẹ Bùi càng cảm thấy xấu hổ. Bà đã xác nhận từ cháu ngoại rằng hôm đó con gái không có ở đây, còn mặt đối mặt với vợ chồng người ta trong một cái sân. Nghĩ đến tối đó, bà và chồng bắt Bùi Cẩm về, giải thích rõ xem hôm đó cô có bắt nạt người ta không, mà Bùi Cẩm cứ ngoan cố không chịu nói câu nào.
Giờ nhìn thấy phản ứng này của Lục Mạn Mạn, bà ấy cảm thấy lòng mình nặng trĩu.
Bà ấy nghĩ chắc chắn hai người đã xảy ra những chuyện không thoải mái. Con cái làm bậy, cha mẹ không thể làm ngơ coi như không có gì. Tương tự, nếu người ta không nói, không có nghĩa là bọn họ có thể coi như không biết.
Mẹ Bùi là người rất coi trọng thể diện, bà cảm thấy khó chịu, cầm chén trà lên uống một ngụm. Sau khi im lặng một lúc, bà nhìn về phía Lục Mạn Mạn, nói: "Mạn Mạn."
Lục Mạn Mạn đặt chén trà xuống và quay đầu lại: "Có chuyện gì sao, dì Hách?"
Mẹ Bùi hơi ngại, nhỏ giọng nói: "Chúng ta làm cha mẹ mà không dạy con tốt, khiến con cái trở nên vô pháp vô thiên. Nếu Bùi Cẩm có mạo phạm đến cháu và Nghiêm Phong, dì..."
Lục Mạn Mạn ngẩn người, như mới kịp phản ứng: "Chuyện này..."
Cô nhíu mày, có vẻ bối rối: "Lúc trước Nghiêm Phong đã nói về chuyện này với cháu. Cháu cũng không để trong lòng, cứ nghĩ chuyện đã qua là quá khứ rồi, còn so đo làm gì. Kết quả không ngờ..."
Cô cười khổ, bất đắc dĩ: "Hình như Bùi Cẩm vẫn không buông xuống được, tối hôm đó cô ấy còn chạy đến trước mặt cháu nói những lời kia, khiến người khác rất tức giận..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/380.html.]
Sắc mặt mẹ Bùi lập tức thay đổi. Bùi Cẩm thực sự chạy đến gây chuyện từ việc không đâu, cô ấy là ai, có lập trường gì mà làm ra chuyện này? Bà cảm thấy rất xấu hổ: "Mạn Mạn..."
Lục Mạn Mạn dừng lại: "Dì Hách, dì đừng nói gì nữa."
Mẹ Bùi không hiểu tại sao.
Lục Mạn Mạn ghé vào tai bà, khẽ nói: "Cháu đã thay dì mắng cô ấy rồi."
Mẹ Bùi ngẩn người.
Lục Mạn Mạn kéo tay bà: "Cô ấy đã trưởng thành rồi. Cháu không biết tại sao một người lớn như cô ấy lại không thể kiểm soát hành vi của mình, nhưng cháu biết dì và chú Bùi đều là người trượng nghĩa. Cô ấy làm như vậy, trong lòng người làm cha mẹ sẽ cảm thấy khó chịu nhất."
Mẹ Bùi không thể ngờ cô gái như vậy lại có thể thông cảm cho sự khó xử của người làm cha mẹ như bọn họ. Người ngoài mà lại có thể đứng trên lập trường của họ, nói ra lời thông cảm và ân cần như vậy. Lời này thực sự chạm đến trái tim của một người mẹ như bà, khiến lòng bà vừa chua xót vừa ấm áp, cảm động đến mức không biết nên bắt đầu nói từ đâu.