Mỹ Nhân Yêu Kiều Trong Niên Đại - Chương 260
Cập nhật lúc: 2025-01-01 21:48:58
Lượt xem: 47
“Thôi? Sao thế?” Tiết Hồng Vân thực sự tiếc, hai bên môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, với kinh nghiệm mai mối cho nhiều người của bà thì tuyệt đối hợp nhau.
Hơn nữa, nếu có thể mai mối cho đứa con trai duy nhất của nhà họ Cố thì bà mai này cũng coi như có chút quan hệ với nhà họ Cố, quan hệ đều là từ việc đi lại mà ra, dần dần sẽ thân thiết hơn.
Tiền Tĩnh Phương vốn muốn nói thật nhưng nếu truyền ra ngoài thì con trai đang yêu đương, bà mẹ già còn không biết, chuẩn bị sắp xếp cho con trai đi xem mắt, nghe thế thì hay ho gì.
Hơn nữa cũng đắc tội với người ta, sợ là trong lòng Tiết Hồng Vân sẽ không thoải mái.
TBC
Vì vậy, bà đẩy hết lên người con trai, vẫn muốn theo kế hoạch ban đầu của con trai, đợi đến cuối tháng, ngày sinh nhật của bà thì công bố ra ngoài: “Tính nó cứng đầu, muốn tự mình yêu đương, em cũng lười quan tâm.”
Đợi một thời gian nữa, khi mối quan hệ của hai người công khai, Tiết Hồng Vân cũng sẽ không nhận ra vấn đề, tự nhiên sẽ không đắc tội với người ta.
Tiết Hồng Vân vô cùng tiếc nuối nhưng bà cũng biết tính của Cố Thừa An, không thể miễn cưỡng, chỉ có thể đành bỏ qua.
=
Trước mặt mẹ Cố Thừa An đã tỏ rõ, Tô Nhân cũng thở phào nhẹ nhõm, đặc biệt là dì Tiền dường như không có gì thay đổi đối với mình.
Năm giờ chiều, Tô Nhân kết thúc một ngày làm việc bận rộn cùng Lý Niệm Quân và Hà Tùng Linh tan làm nhưng lại nhìn thấy Cố Thừa An ở dưới lầu nhà máy.
Bên cạnh anh còn có mấy người anh em.
Hà Tùng Linh không thấy lạ nhưng Lý Niệm Quân lại nghi ngờ nhìn anh, luôn cảm thấy ánh mắt của Cố Thừa An không ổn lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-260.html.]
Vài nam thanh nữ tú đến nhà hàng quốc doanh ăn cơm, trên bàn ăn ngoài những món ăn thịnh soạn còn có mấy chai bia.
Ngày nay bia rất khó mua, chủ yếu là các cơ quan đơn vị được cấp bia, nếu không thì là nhà hàng quốc doanh bán kèm với đồ nhắm, người dân thường chỉ có thể mua bia tươi, phải mang theo phiếu mua bia, tự mình xếp hàng mua ở điểm bán do nhà máy bia quy định.
Bia tươi mùi vị kém hơn, cũng không đủ sảng khoái, không ngon bằng bia bán ở nhà hàng quốc doanh.
Hôm nay Cố Thừa An chiêu đãi nên rất hào phóng, gọi ba món ăn kèm với bia, mới mua được ba chai bia.
Rượu qua ba tuần, Ngô Đạt đã say khướt, nâng ly rượu lên suýt nữa thì đỏ mắt: “Giá mà tôi có tiền đồ hơn một chút thì tốt rồi... Có nhiều tiền thì tốt rồi... Sẽ không...”
Nói nhảm say rượu, Hồ Lập Bân ghét bỏ vỗ vỗ anh ta: “Được rồi được rồi, anh nằm ngủ một lát đi.”
Cố Thừa An uống một ngụm bia, ăn một hạt lạc, không ăn bao nhiêu thức ăn, chỉ thỉnh thoảng gắp thức ăn vào bát Tô Nhân.
Anh vẫn thấy Tô Nhân quá gầy, phải nuôi! Nuôi cho trắng trẻo mịn màng, mặt phải có thịt mới được.
Thịt dê xào hành, vịt om, thịt kho tàu, đều gắp vào bát Tô Nhân...
Lúc đầu, Hàn Khánh Văn còn chưa để ý lắm nhưng Cố Thừa An gắp thức ăn nhiều lần, anh ta liền phát hiện ra có gì đó không ổn.
Không chỉ có anh ta, mấy người bên cạnh cũng thu hồi tầm mắt, nhìn nhau.
Mấy đôi mắt nhìn nhau, tóe loé tia lửa.
Nhưng không ai mở miệng, mọi người đều đọc được ba chữ trong mắt người khác——Không thể nào?!