Mỹ Nhân Yêu Kiều Trong Niên Đại - Chương 426
Cập nhật lúc: 2025-01-04 15:33:41
Lượt xem: 37
Không chỉ là quần áo, hôm nay nhà còn nấu cháo thô lẫn cháo mịn, một phần bột ngô hai phần bột cao lương, mùi vị rất tuyệt, ngon hơn cháo thô rất nhiều.
Bột ngô mềm, không làm đau cổ họng, Tiểu Nguyệt ngửi thấy mùi thơm phức, không nhịn được nuốt nước bọt.
Một tuần trước, Tô Nhân đến bưu điện gọi điện thoại quay số đến văn phòng đội sản xuất, nhờ người thông báo cho bà dì họ, nói với bà là cô sẽ đưa đối tượng kết hôn về.
Bà liền chuẩn bị.
Khói bốc lên nghi ngút từ ống khói nhà bà dì, không ngừng tỏa ra bốn phía, khói trắng theo gió bay xa, bay đến ruộng đồng, đội sản xuất tổ chức một nhóm nhân lực đang bận đào kênh mương, chuẩn bị cho việc trồng trọt sau khi mùa xuân đến.
Chú ba Tô Nhân là Tô Kiến Thiết và thím ba Phùng Xuân Tú cũng có mặt.
Hai người này vẫn luôn thích lười biếng, làm việc qua loa nhưng từ lần trước Cố Thừa An nhờ Tề Phương Minh điều tra ra việc họ ăn cắp phân bón của đội sản xuất đem ra chợ đen bán lấy tiền, tố cáo chuyện này với đội sản xuất, hai người liền gặp họa.
Bị kéo đi đấu tố một phen, lại bán đi món đồ lớn hiếm hoi trong nhà - máy khâu, đền bù cho đội sản xuất.
Cái máy khâu đó vẫn là thứ lừa được từ tay ông nội Tô Nhân.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-426.html.]
Cứ như vậy, hai người ở trong đội sản xuất đều phải cụp đuôi làm người hơn một năm, thêm vào đó hình phạt vẫn chưa kết thúc, ba năm sau, hai người đều được phân công những công việc vất vả nhất, mệt nhất, công điểm cũng chỉ được tính một nửa.
Người khác làm tốt được tính mười công điểm, họ nhiều nhất chỉ được tính năm công điểm, đương nhiên, hai vợ chồng này căn bản không có bản lĩnh đó, một ngày có thể làm được tổng bảy công điểm đã là đốt hương cao rồi, tính ra mỗi người chỉ được ba công điểm rưỡi, vì vậy trong nhà sắp không có gì để ăn.
Trước kia còn có thể trộn cháo thô với cháo mịn để ăn, bây giờ cháo thô cũng không đủ ăn, cháo mịn càng không có một chút nào.
Cuộc sống càng khó khăn, con người ta càng oán hận.
Không phải vậy sao, nghe những người trong đội sản xuất làm việc bên cạnh nhắc đến đứa cháu gái ở Bắc Kinh, Tô Kiến Thiết liền tức giận không chịu được.
“Tô Kiến Thiết, không phải nói anh trai anh có bản lĩnh sao, anh trai anh dù sao cũng là c.h.ế.t khi đi lính, cũng coi như vẻ vang, đứa cháu gái của anh ta đến Bắc Kinh rồi, hôm đó tôi nghe Tiểu Nguyệt nói, con bé Tô Nhân đó cư nhiên thi đỗ đại học B rồi, trời ơi, thật là có tiền đồ!”
Kỳ thi tuyển sinh đại học có thể thi đỗ đại học đã khiến những người trong đội sản xuất cảm thấy là chuyện vẻ vang cho tổ tiên, huống chi còn thi đỗ đại học B!
Đó chính là đại học B, trường đại học nổi tiếng nhất cả nước.
Người đi học ở đại đội Tam Liên, công xã Sơn Cương, huyện Hòa Bình không nhiều, đặc biệt là những người lớn tuổi, càng ít người biết chữ nhưng dù là như vậy, danh tiếng của đại học B cũng không ai không biết.
“Con bé Tô Nhân đó có bản lĩnh, đây là chuyện vẻ vang cho tổ tiên! Nếu nhà tôi có một đứa sinh viên đại học B, tôi nhất định phải đốt hai tràng pháo.”