Mỹ Nhân Yêu Kiều Trong Niên Đại - Chương 740
Cập nhật lúc: 2025-01-07 19:03:44
Lượt xem: 19
Mùa xuân năm nay đến muộn, hoa cỏ ở Bắc Kinh nở rộ vào giữa tháng năm.
Tiểu Sao đã bốn tháng tuổi, được nuôi dưỡng trắng trẻo mập mạp, trong miệng thỉnh thoảng phát ra tiếng a a, ya ya.
Bên cạnh, bố đang đọc tiểu thuyết cho mẹ, Tô Nhân nằm trên đùi Cố Thừa An, nghe anh đọc xong chương cuối cùng của “Thiên long bát bộ”, không khỏi thở dài.
Tiêu Phong tự sát, A Tử nhảy vực, Mộ Dung Phục phát điên, Đoàn Dự kế thừa ngôi vị...
Có người sinh ra bi thảm, có người sinh ra sung sướng, có người thân thế đáng thương, có người rơi xuống vực sâu nhưng lựa chọn của mỗi người khác nhau, cuối cùng, có người được như ý nguyện, có người hại người hại mình.
“Anh nói xem sao con người lại có nhiều dục vọng đến vậy, vì tiền, vì quyền, vì danh, vì lợi, tại sao kết cục lại khác nhau.” Tô Nhân nằm ngửa nhìn người đàn ông, nghĩ đến kết cục khác nhau của rất nhiều người trong “Thiên long bát bộ”, trong lòng cảm khái muôn vàn.
Cố Thừa An véo má vợ, lại xoa nhẹ vành tai tròn trịa của cô, nhỏ giọng nói: “Lựa chọn không giống nhau thôi, đôi khi phải nghĩ thoáng ra, đừng quá cố chấp.”
Tô Nhân ngồi dậy nhìn anh, khoác vai anh: “Vậy bây giờ anh muốn gì nhất?”
Cố Thừa An tiến lại gần, áp tai cô, khẽ thì thầm.
Nghe vậy, khóe miệng Tô Nhân nở nụ cười, đẩy anh ra: “Đừng có mà~”
Đóng “Thiên long bát bộ.” lại, Tô Nhân suy nghĩ, chấp niệm lớn nhất của cô bây giờ là gì?
Có vẻ như chỉ là sống tốt cuộc sống nhỏ bé của mình, hy vọng cả nhà đều khỏe mạnh bình an, hy vọng Tiểu Sao lớn lên khỏe mạnh.
Có lẽ đây chính là hạnh phúc bình dị nhất, không cần quá kinh thiên động địa, cũng không cần quá giàu sang phú quý, chỉ cần bình an sống hết cuộc đời là đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-740.html.]
...
Đêm khuya, hơn ba giờ sáng.
Hai vợ chồng đang ngủ ngon thì lại bị tiếng khóc đánh thức, Tiểu Sao khóc òa lên, trên mặt đầy nước mắt, khóc đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, trên lông mi còn đọng những giọt nước mắt long lanh, dỗ dành mãi mới chịu b.ú sữa.
“Anh dỗ con ngủ, em ngủ tiếp đi.” Cố Thừa An bế con gái vừa b.ú sữa xong, để vợ ngủ trước.
Nhìn đứa con gái nhỏ trong lòng, anh vừa yêu vừa “ghét”. Bình thường là cục cưng nhưng nửa đêm không ngủ, hoặc là muốn b.ú sữa thì thật sự rất “ghét”.
Nuôi con thật là khó!
“Nói đi, con có phải là đứa hư không?” Cố Thừa An bế con gái nhẹ nhàng dỗ dành, chỉ mong con quỷ nhỏ này mau ngủ nhưng lúc này cô bé lại mở to mắt, tinh thần phấn chấn mút tay, còn nhìn bố cười khúc khích.
Thôi, cười lên là có thể làm tan chảy trái tim của ông bố trẻ, Cố Thừa An còn có gì không hài lòng nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn vỗ nhẹ con gái tiếp tục dỗ dành: “Mau ngủ đi, à~”
“À~” Tiểu Sao như thể hiểu được lời bố nói, bắt chước kêu một tiếng, giọng nói ngọng nghịu, đáng yêu đến mức Cố Thừa An phải hôn mạnh lên má đứa trẻ một cái.
“Con còn học theo bố à?”
TBC
“À?” Tiểu Sao lại kêu một tiếng, khiến Cố Thừa An cười phá lên, anh nhìn đứa trẻ nhỏ trong lòng, nghi ngờ, con gái mình không phải là thiên tài chứ! Còn có thể hiểu được lời mình nói, còn có thể tương tác với mình!
Thật là thông minh!
Tuy nhiên, không lâu sau, ông bố già biết mình đã sai.
Khi một luồng hơi ẩm ập đến, ông cảm thấy n.g.ự.c mình ướt đẫm, lúc này mới biết, Tiểu Sao vừa kêu á á là đang cố sức tè!