Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mỹ Nhân Yêu Kiều Trong Niên Đại - Chương 908

Cập nhật lúc: 2025-01-10 01:02:21
Lượt xem: 16

Người đến là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, cao gầy, khuôn mặt hiền lành, chỉ có vẻ mặt hơi vội vàng.

Khu nhà chỉ có một nửa số người đến ở mới vài tháng, mọi người cũng dần quen thuộc rồi, bà cô lớn tuổi bị hỏi đường là chủ nhiệm đã nghỉ hưu của cơ quan chính phủ, nghe nói là tìm Cố Thừa An, ngẩng đầu lên nhìn thấy Tô Nhân, tiện tay chỉ: “Đó không phải là vợ của Tiểu Cố sao?”

Quay đầu lại hét lớn: “Tiểu Tô à, tìm Tiểu Cố nhà các người đấy.”

Tô Nhân nhìn người mặc bộ đồ công nhân màu xanh nước biển, trên đó in dòng chữ Nhà máy tủ lạnh Khánh Niên, cô xách ba lô trên vai trái đi tới, chào hỏi người kia, nghĩ đến chuyện làm ăn của chồng mình.

“Đồng chí Tô, chào cô, tôi là Hầu Bân, Chủ nhiệm phòng kinh doanh của Nhà máy tủ lạnh Khánh Niên, đến đây để tìm giám đốc Cố.”

Tô Nhân gật đầu với anh ta: “Thật không may, hôm nay anh ấy vừa mới ra ngoài, ước chừng là vài phút trước.”

“Ôi chao.” Chủ nhiệm Hầu vỗ đùi, có chút tiếc nuối, lập tức chuẩn bị đuổi theo, vừa quay người lại thì nhớ ra trong tay còn có đồ, vội vàng đưa cho Tô Nhân: “Những thứ này, cô và giám đốc Cố nếm thử.”

TBC

Đây là muốn tặng quà để nhờ việc, Tô Nhân vội vàng từ chối: “Tôi không nhận đồ đâu, nếu anh tìm chồng tôi có chuyện làm ăn thì cứ nói chuyện với anh ấy là được. Tôi còn bận đi làm, xin phép đi trước.”

Tô Nhân cơ bản không hỏi đến chuyện làm ăn của Cố Thừa An, càng không nói đến chuyện thay anh nhận quà, lỡ như nhận quà rồi quà mang lại phiền phức gì cho chồng mình thì thật là phản tác dụng.

Tô Nhân không để chuyện này trong lòng, đến tòa soạn tiếp tục bận rộn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-908.html.]

Còn hơn một tháng nữa là đến chuyên đề đưa tin nhưng bản thảo vẫn chưa được như ý, các thành viên trong tổ họp lại thảo luận.

“Tôi đang nghĩ có nên đến tìm hiểu tình hình của một vài nhà máy nữa không, đến lúc đó chúng ta sẽ tổng hợp lại rồi đưa tin.”

“Được đấy, bản thảo hiện tại có cảm giác thiếu thiếu cái gì đó, không đủ.”

Tô Nhân nhìn mọi người: “Còn đề xuất nào hay không?”

“Lần trước tôi đi phỏng vấn về đầu tư nước ngoài có nghe ngóng được, có khá nhiều nhà máy chuẩn bị tiếp nhận nguồn đầu tư nước ngoài hoặc đầu tư của thương gia Hồng Kông, chỉ muốn chống đỡ thêm một thời gian nữa.”

Dưới sự thay đổi nhanh chóng của thời đại, một số nhà máy bảo thủ thực sự dễ bị đánh bại.

“Vậy thì thu thập một danh sách, chúng ta thảo luận để chọn ra một số đại diện tiêu biểu, xem có thể liên hệ với nhà máy để phỏng vấn không.”

Tống Xuân Mai và Trang Nghiêm phụ trách việc này, lao đầu vào phân tích tài liệu.

Không lâu sau đã mang tin tức trở về, tổng cộng có bốn nhà máy, chủ yếu là do không kịp thời đổi mới thiết bị kỹ thuật gây ra, tụt hậu so với sự phát triển của thời đại nhưng mà...

“Sao còn có nhà máy tủ lạnh?” Lâm Chí Hào khá ngạc nhiên: “Tủ lạnh không phải là vừa đắt vừa khó mua sao? Theo lý mà nói thì kiếm tiền dễ như trở bàn tay chứ.”

Tống Xuân Mai phẩy tay: “Tiểu Lâm, anh không biết bây giờ trên thị trường có bao nhiêu thương hiệu tủ lạnh, không nói đến một đống hàng nội địa, chỉ riêng hàng nước ngoài nhập vào đã có bảy tám loại, nhiều loại như vậy đều bán, mọi người sẽ mua của ai?”

Loading...