Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 229

Cập nhật lúc: 2025-04-12 13:01:38
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trận bệnh này của Lâm Nhan, lặp đi lặp lại giày vò mất hai ba ngày, đợi đến khi hết bị cảm, vết thương trên mặt về cơ bản đã ổn, cô cảm thấy mình nằm mấy ngày xương cốt cũng mềm hết ra.

 

Cũng may Tạ Phong Trần và Tạ phu nhân mỗi ngày đều ở cạnh cô, nói thật, Lâm Nhan rất cảm động. Nhất là Tạ phu nhân mỗi ngày đều thay đổi rất nhiều món ăn bổ dưỡng cho cô, dường như Lâm Nhan đã cảm nhận được tình thương của mẹ mà rất lâu chưa được nhận.

 

Con người phải ở chung với nhau mới có tình cảm, Tạ phu nhân đối tốt với cô như vậy, chăm sóc cô rất chu đáo từ ăn uống đến cuộc sống hàng ngày, trước đó Lâm Nhan còn có ý định không quá gần gũi với Tạ phu nhân, nhưng giờ lập tức thay đổi, cô không còn trái một câu phu nhân, phải một câu phu nhân gọi bà nữa, đổi giọng gọi là bác gái.

 

Tạ phu nhân cũng rất vui vẻ, Lâm Nhan bằng lòng mở miệng gọi bà là bác gái coi như là một chuyển biến tốt, dù sao trong quá khứ mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng không hòa hợp như vậy.

 

"Nhan Nhan, hiện tại cơ thể con đã khỏe rồi, nếu không thì đi dạo phố với mẹ đi!" Tạ phu nhân nhìn thấy Lâm Nhan mới vài ngày ngắn ngủi đã gầy đi một vòng, muốn đưa cô ra ngoài đi dạo một chút, mua mua sắm sắm để cô nâng cao tinh thần hơn.

 

"Vâng, đi thôi ạ!" Lâm Nhan nhớ sinh nhật của Tạ phu nhân sắp đến rồi, cô dự định thừa dịp đi dạo phố mua quà tặng cho bà, mấy ngày nay, Tạ phu nhân đối xử tốt với cô như vậy cô đều nhìn thấy, cô cũng muốn đối xử tốt với Tạ phu nhân.

 

Hai người bàn bạc nói đi là đi, làm người đàn ông duy nhất trong nhà là Tạ Phong Trần đành thuận theo tự nhiên đi theo, trước khi ra ngoài, Tạ phu nhân nhíu mày từ chối, "Con trai, không phải con luôn không thích đi dạo phố sao? Mẹ với Nhan Nhan đi là được rồi, con đừng đi theo, mau mau đi kiếm tiền đi!"

 

Tạ Phong Trần lập tức nghẹn cả tim, "..."

 

Anh nghi ngờ người này có phải mẹ ruột của anh không vậy?

 

Mẹ anh cả ngày chỉ biết xài tiền, quấy rầy thế giới hai người của họ, bây giờ lại bắt cóc vợ anh, còn muốn vứt anh qua một bên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-229.html.]

"Anh lo bận chuyện của anh đi! Mấy ngày nay cũng làm chậm trễ không ít công việc của anh rồi, em với bác gái đi là được rồi." Lâm Nhan cũng biết kiểu đàn ông như Tạ Phong Trần chắc chắn sẽ không vui vẻ khi phải cùng đi dạo phố trong khoảng thời gian dài nhàm chán, dứt khoát để anh đi làm chuyện mình.

 

Hơn nữa, có anh đi cùng, bọn họ đi dạo có lẽ sẽ có chút kiêng dè.

 

Tức khắc, Tạ Phong Trần muốn nói cái gì cũng không nói được.

 

Bị mẹ ruột ghét bỏ, bây giờ còn bị Lâm Nhan ghét bỏ, nhà người khác đều là con cái hãm hại, nhà anh lại là mẹ ruột hãm hại.

 

"Vâng, con tiện đường đưa mọi người đến trung tâm mua sắm rồi lại đến công ty." Trong lòng Tạ Phong Trần chẳng cảm thấy vui, nhưng nghĩ đến ở công ty thật sự còn chồng chất không ít việc, cũng không nói thêm gì nữa.

 

Tạ Phong Trần chạy xe đến tòa cao ốc Hải Thành ở trung tâm thành phố, Lâm Nhan và Tạ phu nhân vừa nhìn thấy hàng loạt cửa hàng của những thương hiệu cao cấp phía bên ngoài, dưới đáy mắt đều lóe lên ánh sáng hưng phấn, nóng lòng muốn thử, chuẩn bị làm một cuộc càn quét hàng hóa điên cuồng.

 

Tạ Phong Trần nhìn thấy vẻ háo hức và tươi cười trên mặt Lâm Nhan, trong lòng cũng thả lỏng theo, thấy cô muốn xuống xe, vội vàng kéo cô lại, rút ra một tấm thẻ trong ví đưa cho cô, "Chơi vui vẻ nhé, thích cái gì thì cứ mua, đừng để mệt quá, ừm, nếu có thời gian thì xem quần áo mùa đông giúp anh nhé."

 

Lâm Nhan cầm chiếc thẻ lập tức cảm thấy phỏng tay, đẩy ngược lại, "Á, anh không cần đưa thẻ cho em, em tự có tiền của mình, em mua cho anh."

 

Đôi mắt đen của Tạ Phong Trần tối xuống, "Anh vẫn chưa đến nước cần em nuôi đâu."

 

"Không sao mà, anh rất đẹp trai, em tình nguyện nuôi anh." Lâm Nhan cười khúc khích trêu chọc, giống như một tên lưu manh đùa giỡn trai nhà lành.

 

Tạ phu nhân cảm thấy chua loét, "ực" một cái bị nhét đầy một miệng cẩu lương, rất nhanh nhẹn dứt khoát đẩy cái thẻ vào tay Lâm Nhan, "Con ngốc à! Nuôi nó làm gì cho phí tiền, nó là một người đàn ông cao to mà lại đi ăn cơm mềm*, có còn biết xấu hổ không vậy. Cất thẻ đi, nó kiếm tiền không để cho vợ xài thì để làm gì?"

Loading...