Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 249

Cập nhật lúc: 2025-04-16 05:02:52
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cũng tốt, vậy tùy các con đi! Chờ đến khi bố rút lui, con với Nhan Nhan cũng đã kết hôn, sinh con cái, ta với mẹ con còn có thể hưởng phúc tuổi già, chơi đùa cùng con cháu được vài năm." Bố Sở thở dài một tiếng, cảm khái.

 

"Đúng rồi, lúc trước con nói Nhan Nhan đã kết hôn, gả cho con trai cả của nhà họ Tạ ở Hải Thành, tên nhóc nhà họ Tạ kia có đối xử tốt với Lâm Nhan không? Theo con thấy có đáng để con gái nhà chúng ta yên tâm giao phó cả đời không?" Bố Sở nhắc đến cuộc hôn nhân của con gái, lập tức lại nhớ đến kết quả điều tra lúc trước.

 

"Bố, chuyện này nói thì rất phức tạp, nếu không thì chờ sau này Lâm Nhan tự mình nói với bố nhé?" Vẻ mặt Sở Mộ Trầm cứng đờ, cũng hơi khó xử.

 

Anh tra được tin sau khi Lâm Nhan và Tạ Phong Trần kết hôn thì trong hai năm đều lạnh lẽo như băng, nhưng gần đây lại thấy lại nghe tình cảm của Lâm Nhan và Tạ Phong Trần rất tốt, gắn bó như keo sơn giống như đôi tình nhân đang trong tình yêu cuồng nhiệt, bây giờ anh thật sự không nói được rốt cuộc hai người thế nào rồi.

 

Chẳng qua là làm anh trai, anh cũng nên giúp em gái mình giữ cửa cho tốt, tránh để bố già ra tay khiến cho mọi chuyện trở nên phức tạp thì không tốt lắm.

 

"Cũng đúng, con làm anh trai thì cũng nên quan sát em gái một chút, đừng để nó bị bắt nạt, trước đây con bé không có nhà ngoại làm chỗ dựa, bây giờ thì không giống rồi, nếu thằng nhóc nhà họ Tạ kia dám đối xử với nó không tốt, dám bắt nạt con bé, thì con gái nhà họ Sở của ta sẽ được đưa về nhà tự mình nuôi." Tâm trạng bố Sở rất phức tạp, con gái vừa mới tìm thấy đã lập gia đình rồi, vừa nghĩ đến thì lòng đã xót.

 

"Vâng, con sẽ quan sát." Sở Mộ Trầm hoàn toàn đồng ý, cho dù bố già không nói thì anh cũng không yên tâm.

 

Cùng lúc đó, xe taxi Lâm Nhan ngồi vừa đến cửa khách sạn, Tạ Phong Trần liền gọi điện thoại đến: "Em đang ở đâu đó? Đã thử vai xong chưa?"

 

Lâm Nhan xuống xe, đóng cửa xe lại, nói: "Vâng, xong rồi, em đã ở dưới cửa khách sạn rồi."

 

"Không phải nói là chờ anh đi đón em sao? Tại sao lại không gọi điện thoại cho anh." Tạ Phong Trần nhíu mày, giọng điệu oán trách.

 

"Em lo anh còn chưa xong việc, tự em về cũng đâu có sao đâu." Lâm Nhan nhịn không được cười cười, cúi đầu trả lời điện thoại, bước vào trong cánh cửa xoay tròn của khách sạn, đi về phía đại sảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-249.html.]

 

Không ngờ chỉ không chú ý một chút thì đυ.ng vào trong n.g.ự.c của người ta, lúc này Lâm Nhan mới sợ đến mức không ngừng giải thích với người nọ.

 

"Lâm Nhan? Tại sao cô lại ở đây?" Giọng điệu của đối phương rất kinh ngạc, âm thanh vừa quen thuộc vừa xa lạ.

 

Lâm Nhan ngẩng đầu lên theo bản năng, vừa liếc mắt một cái thì nhìn thấy khuôn mặt của Hàn Hữu Niên, trong chất lát có chút không biết nên nói gì.

 

Đây là lần đầu tiên hai người gặp lại sau khi Lâm Sanh xảy ra chuyện, cảm giác vô cùng phức tạp.

 

"Đến bên đây quay phim hay là làm việc vậy? Một mình cô đến à? Sao mà vẫn không chịu nhìn đường như lúc còn bé vậy?" Hàn Hữu Niên cũng không nghĩ đến sẽ gặp được Lâm Nhan ở đây, nhìn thấy khuôn mặt trong sáng, đơn thuần của Lâm Nhan phía trước cũng không dám bắt chuyện, khác hẳn cô gái trong trí nhớ của anh ta, từ khuôn mặt đến khí chất đều khác nhau.

 

Lúc còn bé?

 

A~

 

Tên đàn ông cặn bã lại bắt đầu ôn lại chuyện cũ, có lẽ đây là lần đầu tiên kể từ khi xuyên sách đến giờ anh ta nói chuyện nhẹ nhàng với cô như vậy đi!

 

Cuối cùng cũng đã quyết định trở thành một người trưởng thành sao?

 

Nhưng cô thật sự không muốn nói chuyện với người này, không thích không có lý do.

 

"Lâm Nhan, sao thế? Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao không nói gì hết?" Trong điện thoại, giọng nói của Tạ Phong Trần sốt ruột, bởi vì lo lắng cho Lâm Nhan nên anh cũng không nghe được là giọng của Hàn Hữu Niên.

Loading...