Năm tháng nhớ em - Chương 37
Cập nhật lúc: 2024-07-26 09:16:39
Lượt xem: 64
Chương 37
Sáng hôm sau, cô đã không còn vấn đề nào khác đã có thể xuất viện về nhà. Thượng Uẩn đưa cô về biệt thự thu dọn đồ đạc chuẩn bị về thành phố A.
Trước khi vào lấy vé, Thượng Uẩn đã hỏi cô có cần suy nghĩ lại không, cô nói sẽ thử một lần nữa nếu không được mới từ bỏ.
Sau khi đáp máy bay xuống thành phố A thì cũng giữa trưa nên bà ngoại đã mời mấy người bạn của cô đi ăn trưa.
Lên xe chọn quán nào thì bà hỏi cô:" Con muốn ăn món Quảng Đông hay Tứ Xuyên"
Cô suy nghĩ nói:" Tứ Xuyên đi ạ, lâu rồi con chưa ăn"
Chọn quán xong thì Diệp Tư Thần nhắn địa chỉ cho hai người đi xe khác.
Đến quán Tứ Xuyên này nằm ở trong khu hẻm nhỏ xe vào không được đành phải đi bộ khoảng 100m đã thấy quán.
Quán có phong cách khá đơn giản và có không khí ấm áp phù hợp với bữa ăn gia đình.
Bà chọn một phòng nằm cuối hành lang trên tầng và yên tĩnh, trong phòng có cái bàn hình tròn lớn ở giữa phòng và có cửa sổ nhìn ra hướng bờ sông ở đằng xa nhìn rất bình yên và không có bất kỳ tiếng ồn ào của xe cộ.
Bà đưa menu cho Giang Yến và Cô mỗi người một quyển nói:" Hai đứa gọi món đi"
Cô nhận lấy nhìn menu rồi chỉ cho nhân viên mấy món cô chọn, rồi cô đưa lại cho bà :" bà còn muốn ăn thêm gì không "
Bà lắc đầu nhẹ giọng nói :" không cần nữa "
Giang Yến cũng chọn vài món rất nhanh đã chọn xong thì nhân viên đã ra ngoài chuẩn bị món ăn.
Trương Đông nhìn bà hỏi:" Bà thường đến đây lắm sao"
Bà gật đầu lấy ly nước trước mặt nói:" Đúng vậy, quán này là Chi Chi thấy đến nhất"
Giang Yến nhìn cô hỏi :" Cậu thấy ăn cay sao"
Thấy cô gật đầu, bà trả lời Giang Yến :" con bé chỉ thích đến những quán yên tĩnh và đồ ăn phải ngon thì con bé sẽ đến thường xuyên "
Diệp Tư Thần chỉ ngồi nghe thấy ly nước cô còn ít liền giơ tay rót thêm nước vào cho cô và đưa đến trước mặt cho cô.
Cô không xen vào câu chuyện của mọi người đang nói cô chỉ yên tĩnh ngồi nghe. Cô rất thích đi ăn với bà vì bà sẽ kể rất nhiều câu chuyện từ việc dạy học của mình và những câu chuyện khi còn trẻ. Bà có rất nhiều chuyện để kể.
Đồ ăn được nhanh chóng dọn lên đầy đủ, đầu tiên cô múc cho bà một chén canh nhỏ đưa đến chỗ bà .
Cô có thói quen sẽ uống canh trước khi ăn cơm nên cô luôn múc canh cho bà trước và mới tới lượt mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nam-thang-nho-em/chuong-37.html.]
Trương Đông nghiêng người nói nhỏ với Diệp Tư Thần bên cạnh:" mấy món này khá cay, cậu có thể không "
Diệp Tư Thần gật đầu lạnh nhạt nói:" ừm, ăn ít không sao"
Cô đang ăn giữa chừng thì thấy Diệp Tư Thần ngồi bên cạnh uống nước khá nhiều và mặt đầy mồ hôi, cô nhàn nhạt lên tiếng :" cậu không ăn cay được sao"
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Diệp Tư Thần nhìn cô, nhẹ giọng nói :" ăn được nhưng ăn không nhiều"
Cô gật đầu giơ tay lấy chén nhỏ múc cho anh bát canh đưa đến trước mặt nói:" vậy cậu có thể uống chút canh có thể bớt cay đi"
Bà cũng nhìn thấy chỉ có Diệp Tư Thần không ăn cay được và cố chấp ăn đến nỗi mặt đã đầy mồ hôi liền lên tiếng nói:" cháu có thể uống canh đi, ăn ít lại với cả ăn cay nhiều không tốt"
Diệp Tư Thần nhìn chén canh nhỏ và cũng nghe bà lên tiếng thì cũng gật đầu:" được, con biết rồi mọi người cứ ăn đi, con uống canh "
Cô cũng không nhìn anh nữa, tập trung ăn đồ ăn trước mặt đã lâu rồi cô mới đến đây nên phải tranh thủ ăn bù lại khoảng thời gian trước.
Sau khi ăn xong thì cũng chia ra hai xe và hai hướng khác nhau về nhà.
Trương Đông nhìn Diệp Tư Thần ngồi ở phía sau với đôi môi hơi sưng lên thì cười vui vẻ :" Anh Diệp, anh phải cố gắng tập ăn cay rồi, cậu ấy ăn cay rất lợi hại"
Giang Yến ngồi bên cạnh Diệp Tư Thần cũng lên tiếng :" đúng đó anh cậu ấy ăn cay rất giỏi hình như ăn không cần uống nước lần nào luôn, "
Diệp Tư Thần liếc hai người trong xe rồi nhìn ra cửa sổ lạnh nhạt nói :" không cần hai người nói"
Trương Đông cười trêu chọc :" lúc trước tụi tớ kêu cậu tập ăn cay thì không chịu, bây giờ thì hay rồi, haha"
Giang Yến liếc Trương Đông rồi lên tiếng bênh vực anh :" cũng không ai biết trước được chuyện này, cậu nói anh mình làm gì"
Bà sau khi về đến cửa khu thì bảo cô lên nhà trước còn mình đi đón Meo Meo về nhà.
Cô đẩy hai cái vali lên nhà, dọn dẹp sơ lại nhà cửa rồi vào phòng tắm rửa xong thì bà cũng về tới nhà.
Cô nhìn bà đang loay hoay với cái ổ nhỏ của Meo Meo lên tiếng :" cháu đi ngủ một lát, bữa tối bà không cần đợi cháu" cô muốn ngủ bù lại ngày hôm qua để bổ sung năng lượng ngày mai đã bắt đầu đi học lại.
Bà ngước nhìn cô dịu dàng nói:" được rồi, cháu đi ngủ đi, hôm nay cũng mệt mỏi rồi"
Cô vào phòng đóng cửa lại lên giường ngủ, hôm nay đã khá mệt nên rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.