Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Năm tháng nhớ em - Chương 70

Cập nhật lúc: 2024-08-21 21:07:35
Lượt xem: 28

Chương 70

Tại sao cô nói chuyện với Hàn Lãnh có thể để anh ta ôm bụng tức đi về mà bây giờ trong đầu không có câu nào để nói với người này vậy, chẳng lẽ bị bệnh nên phản ứng chậm chạp hơn bình thường sao. 

 

Cô nghĩ chắc chắn chỉ do bệnh nên mới hơi phản ứng chậm chạp không cần quan tâm đến câu nói của anh. 

 

Diệp Tư Thần thấy cô im lặng thì nghĩ cô chấp nhận ở lại bệnh viện nên cầm lấy thố cháo từ từ thổi nguội rồi đút cho cô. 

 

Cô thấy muỗng cháo trước mặt mình lại nhìn ánh mắt ôn nhu của anh đang nhìn mình, cô cụp mắt nhìn bàn tay có những ngón tay thon dài móng tay lại rất sạch sẽ. 

 

Làm bác sĩ yêu cầu rất cao với bàn tay nên cô thường thấy những người có bàn tay đẹp trong nghề của cô rất thường xuyên nhưng đây là bàn tay cũng rất đẹp nhưng lại không ở trong nghề của cô. 

 

Diệp Tư Thần thấy cô chỉ nhìn bàn tay mình thì lại đưa muỗng cháo đến miệng nhắc nhở cô nên mở miệng rồi, anh nhẹ giọng nói :" em ăn một chút đi, rồi lát nữa tôi sẽ đi làm thủ tục xuất viện cho em" 

 

Anh đã nói vậy thì cô cũng ngồi im lặng rồi được anh đút từng muỗng cháo nhưng cô chỉ ăn được gần phân nửa đã không thể ăn thêm. Anh cũng không ép cô nữa. Trước khi ra khỏi phòng dặn cô đợi anh về rồi hẵng xuống giường thấy cô gật đầu rồi mới miễn cưỡng đi ra khỏi phòng.

 

Lưu Hạo sau khi thấy Diệp Tư Thần đi ra khỏi phòng rồi mới đi đến trước cửa phòng nhìn vào rồi nhếch môi đi.

 

Lưu Hạo lên xe ở đang đậu gần cổng bệnh viện nhìn Tô Giang bên ghế lái, nhếch môi nói:" cơ hội đến rồi, cô ta bị bệnh bây giờ đang làm thủ tục xuất viện "

 

Tô Giang ánh mắt sắc bén nhìn ở cổng bệnh viện nhếch môi nói :" đây cơ hội hiếm có đấy, tranh thủ hành động đi"

 

Lưu Hạo :" được"

 

Trên đường về nhà đúng lúc ngừng đèn đỏ anh nhìn người ngồi ghế phụ bên cạnh hỏi:"em muốn về nhà bà hay nhà em"

 

Cô mở mắt nhìn ngoài đường đã tới ngã ba một bên nhà cô một bên nhà bà, cô nhìn anh nói:" về nhà bà đi" 

 

Anh đồng ý, cô đang bệnh không thể nào ở một mình được, anh chỉ hỏi thử xem ý cô thế nào có giống anh không nếu không giống anh đã suy nghĩ ra những lời thuyết phục cô về nhà bà. 

 

Cô hơi khát nước nhìn trong xe không có chai nước thì mới lên tiếng hỏi:" cậu có mua nước không"

 

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nam-thang-nho-em/chuong-70.html.]

Anh giơ tay ra ghế phía sau lấy cái túi anh chuẩn bị sẵn trước đó để lên đùi cô, anh tập trung lái xe, giọng ôn nhu nói:" em tự xem coi thử có không"

 

Cô mở túi ra nhìn thấy đồ ăn vặt với có cả sữa tươi vừa vặn có một chai nước, cô giơ lên nhìn anh hỏi:" có một chai, tôi uống có được không "

 

Anh gật đầu nói :" túi đó chuẩn bị cho em, em muốn ăn hay uống gì không cần hỏi tôi"

 

Cô mở chai nước uống vài ngụm vừa đóng nắp lại, để cái túi ra phía sau chỉ lấy một chai nước. 

 

Cô mở điện thoại ra xem thì nhìn thấy tin nhắn của Hàn Uyển hiện lên đầu tiên, cô mở ra xem rồi nhíu mày nhìn anh hỏi:" ngày mai sinh nhật của Hàn Uyển sao"

 

Anh dừng xe dưới nhà quay lại nhìn cô:" đúng vậy, sao vậy em muốn đi sao"

 

Cô lắc đầu quay người mở cửa khi trước khi xuống xe bỏ lại câu:" không có thời gian"

 

Anh cong môi xuống xe đi phía sau cô, một phía một sau đi đến thang máy, vừa mở cửa thang máy hai bé trai vừa bước ra vừa giỡn không để ý trước khi đứa trẻ đụng trúng cô đã được người khác kéo vào lòng ngực, lực kéo hơi dùng sức mũi cô đụng trúng vào lòng n.g.ự.c của anh, cô có thể ngửi thấy mùi hương gỗ từ trên người anh. 

 

Cô đẩy anh ra giơ tay chạm vào mũi, mắt ngấn nước nhìn anh, đau đến nỗi không nói thêm câu nào bước vào thang máy. 

 

Anh hơi ngạc nhiên khi thấy đôi mắt ngấn nước của cô, anh vào thang máy đứng cạnh cô, anh muốn lấy tay cô xuống để xem thử nhưng lại không dám, chỉ lo lắng nói:" em không sao chứ, tôi không cố ý"

 

Cô liếc nhìn anh rồi quay mặt qua chỗ khác, cô chỉ biết mũi cô đang rất đau không muốn nói chuyện, cô cũng không biết mũi có bị gãy không nữa vừa nãy đụng vào lòng n.g.ự.c anh quả thật rất mạnh làm đầu óc cô vừa mới tỉnh táo lại rồi chỉ đụng một cái mà lại choáng váng lại. 

 

Diệp Tư Thần :" hay em lấy tay ra đi, tôi xem thử được không "

 

Cô:" không sao,"

 

Cô không đợi anh nói đã nhanh đã chân a khỏi thang máy chỉ để lại bóng lưng cho anh. Anh đuổi theo cô cũng vừa lúc cô mở cửa. 

 

Cô chặn anh ngoài cửa nhàn nhạt nói :" cậu có thể về rồi" 

 

 

Loading...