Năm tháng nhớ em - Chương 83
Cập nhật lúc: 2024-08-31 18:59:45
Lượt xem: 24
Chương 83
Cô phát hiện ra mình đang ở trong một thế giới rất lạ chỉ có một màu trắng xóa cho cô cô đi thế nào cũng không ra không gian này, cô đi được một lúc thì thấy có một ánh sáng rất chói mắt ở phía sau, cô chạy thật nhanh lại chỗ tia sáng đó.
Cô xuyên qua tia sáng đó liền thấy một vừa hoa mẫu đơn rất lớn ở phía xa có hai người một người đàn ông và một người phụ nữ đang ngồi ngồi ở phía xa.
Cô từ từ đi lại gần hai người họ, khi đến gần cô thấy hai người họ vậy mà là ba mẹ của mình ,cô lớn tiếng gọi :"Ba, Mẹ"
Hai người nghe cô gọi thì quay đầu lại nhìn ở phía sau thấy cô đang chạy lại ôm chầm lấy họ.
Cô khóc nức nở gọi :" ba mẹ thực sự là hai người, con nhớ hai người lắm"
Mẹ Trần từ từ buông cô ra kéo cô ngồi xuống ghế, bà hỏi:" Chi Chi, làm sao cô tìm được đến đây"
Cô lắc đầu nói :" con không biết, con chỉ biết mình ở trong không gian trắng xóa rất lâu đột nhiên thấy có tia sáng này chạy đến thì thấy ba mẹ rồi "
Ba Trần gật đầu nói :" con muốn quay lại không, con ở đây lâu sẽ không tốt cho con"
Cô lắc đầu nhìn Mẹ Trần :' mẹ con muốn ở đây với hai người được không "
Mẹ Trần lắc đầu nói :" không được, con không nhớ bà ngoại hay bạn bè xung quanh con sao"
Ba Trần :" nếu con ở đây lâu thì sẽ không bao giờ quay lại được, con vĩnh viễn sẽ ở lại đây "
Mẹ Trần :" không phải ba mẹ không muốn gặp con nhưng chúng ta không giống nhau, con vẫn còn cuộc đời của mình vẫn chưa bắt đầu con không thể bỏ lại những người đang đợi con quay lại mà bỏ đi đúng không "
Cô khóc nói :' nhưng mà con rất nhớ rất nhớ hai người"
Mẹ Trần lau nước mắt cho cô nói:" nhưng con vẫn chưa đúng lúc để đến đây có biết không "
Ba Trần đứng dậy nhìn cô nói:" Đi ba mẹ dẫn con đến một nơi cho con xem thử có muốn về hay không tùy con quyết định có được không "
Cô nhìn Mẹ Trần rồi lại gật đầu, ba người cùng nhau đến một cái bàn khác ở gần đó. Cô vừa lại gần đã nhìn thấy giống như một cái màn hình giám sát từ xa ở một phòng bệnh.
Cô nhíu mày hỏi :" đây là đâu"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nam-thang-nho-em/chuong-83.html.]
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Mẹ Trần chỉ tay vào màn hình nói:" con nhìn xem đây là ai"
Cô nhìn theo hướng chỉ tay của mẹ thì nhìn ra ngù nằm trên giường bệnh lại là chính bản thân cô.
Cô ngạc nhiên muốn hỏi gì đó nhưng ba Trần bên cạnh nói:' con cứ xem trước đi, đừng hỏi gì cả"
Cô quay lại nhìn màn hình thấy trong phòng có thêm một bóng người đàn ông cầm laptop bỏ lên bàn bên cạnh. Cô nhìn ra người đó là Diệp Tư Thần nhưng tại sao anh lại gầy như vậy, còn có vẻ mệt mỏi nữa .
Diệp Tư Thần ngồi xuống ghế nắm tay cô, im lặng nhìn cô rất lâu mới lên tiếng :" Lam Chi, hôm nay anh vừa kí một bản hợp đồng rất lớn, cả công ty ai cũng vui mừng hết nên anh đã cho bọn họ tan làm sớm đi ăn mừng rồi, Lam Chi em ..em có thể nói một câu chúc mừng với anh được không"
" Tư Thần " đúng lúc đó cửa phòng cow cô gái đẩy cửa bước vào cô ấy mặc chiếc váy Chanel màu đỏ đến đầu gối, trang điểm khá nhẹ đã làm cô ấy nổi bật giữa căn phòng.
Diệp Tư Thần quay đầu lại nhíu mày hỏi:" Lâm Giai tại sao cô đến đây"
Cô ấy đứng ở cạnh giường nói:" em đến chúc mừng với anh sẵn tiện mời anh một bữa"
Diệp Tư Thần lạnh lùng nói :' không cần, cô về đi"
Lâm Giai nhíu mày hỏi :" Tại sao chứ, hôm nay chẳng phải công ty anh được nghỉ để đi ăn mừng sao, anh cũng không đi tại sao lạo không thể đi với em"
Diệp Tư Thần quay đầu lại nhìn cô không trả lời cô ta, Lâm Giai tức giận chỉ tay vào cô nói:" bởi vì cô ta sao, cô ta đã nằm đây 1 năm rồi đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, chẳng lại anh muốn cả đời này đều như vậy sao chỉ ở lại phòng bệnh hôi hám này"
Diệp Tư Thần lạnh lùng nói :" cô không muốn ở đây thì có thể cút đi"
Lâm Giai tức giận nói :" tôi có chỗ nào không bằng cô ta chứ huống hồ cô ta chỉ là người không bao giờ tỉnh lại thôi "
Linh Nhi cùng Nguyễn Hạo vừa đi vào đã nghe lời đó của cô ta, Linh Nhi liền giơ tay sờ nhẹ lên mặt cô ta "chát" tiếng nắm dấu tay hiện rõ lên khuôn mặt của cô ta.
Linh Nhi tức giận nói :" cô không thể đánh răng trước khi ra cửa sao, nói chuyện thối như vậy"
Lâm Giai tức giận trừng mắt nhìn Linh Nhi :" cô dám đánh tôi"