Năm tháng nhớ em - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-07-08 17:27:10
Lượt xem: 47
Chương 9
Tôi bấm điện thoại mở wechat lên xem thì thấy ra nhiếu tin nhắn mới hiện lên liên tục mấy giây sau mới im lặng trở lại.
Từ ngày tôi lên sống với bà thì đã tắt thông báo nhận tin nhắn hôm nay đi mua đồ thì mới mở lên lại thì đã xuất hiện tin nhắn nhiều như vậy cô không ngờ chốn cũ vẫn còn người nhớ đến cô.
Cô bấm vào hình đại diện hiện đầu tiên và người kế tiếp vào xem tin nhắn hầu như đối phương chỉ hỏi thăm tình hình hiện tại và hỏi thăm sức khỏe của cô thế nào.
Cô bấm trả lời đối phương :" Nguyễn Hạo, tôi vẫn ổn"
Cô thấy ra bấm vào người tiếp theo:" Linh Nhi, mình vẫn ổn"
Nguyễn Hạo và Linh Nhi là 2 người duy nhất của cô ở thành phố X lúc chuyển trường cô đã nói với hai người họ không cần quá lo lắng cô sẽ ổn thôi. Thì đã hơn 2 tháng cô không liên lạc với họ.
Cô trả lời tin nhắn xong thì thấy ra khỏi khung chat rồi lên mạng gõ " tìm kiếm: vụ tai nạn giao thông đường cao tốc ở đảo Hải Nam " vẫn không thấy tin tức mới.
Cô tắt điện đem để cạnh đầu giường và đi ngủ nhưng vẫn không thể nào ngủ được, mỗi lần cô nhắm mắt thì lại thấy khu cảnh xảy ra tai nạn xe rơi xuống vực tới khi cô tới hiện trường thì mẹ cô đã được 2 người cảnh sát tìm thấy ở dưới vực núi chỉ cách 5m nữa rơi xuống biển.
Cô thấy đầu mẹ cô m.á.u chảy ra rất nhiều và đã không còn hơi thở và lại nhận được tin không tìm thấy ba cô ở xung quanh họ nói sẽ lặn xuống biển tìm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nam-thang-nho-em/chuong-9.html.]
Cô không biết mình đã ngủ từ khi nào nhưng báo thức vừa reo thì cô đã ngồi dậy tắt báo thức trước khi nó reo lên lần thứ 2.
Cô rửa mặt và thay đồ ra khỏi phóng đã thấy bà đã dọn bữa sáng cho cô.
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Bà nhìn thấy cô có quầng thâm dưới mí mắt liền hỏi:" Tối qua con làm bài tập muộn lắm sao "
Cô sờ lên mí mắt liền trả lời :" Dạ bài tập hơi nhiều "
Bà cháu cô ăn sáng xong thì cô đi học bà con dọn dẹp bàn nhà cửa và cho meo meo ăn.
Giang Yến vừa ra khỏi nhà thì liền nhìn thấy Diệp Tư Thần từ nhà bước ra liền nhanh chạy lại chỗ anh:" Anh Diệp, nay đi học sớm vậy"
Diệp Tư Thần nhìn Giang Yến rồi lại nhìn Trương Đông vừa đi vừa ngáp ngủ ở phía sau lên tiếng thúc giục :" Nhanh lên"
Trương Đông liếc anh em bọn họ giọng điệu chưa tỉnh ngủ lên tiếng :" Anh Diệp tại sao hôm nay lại đi sớm hơn mọi nay nửa tiếng vậy"
Diệp Tư Thần không trả lời liền bước đi trước bỏ lại 2 người họ phía sau. Chẳng lẽ muốn anh nói đến lớp sớm thì sẽ có thể nhìn cô lâu hơn 1 chút sao.
Từ khi cô xuất hiện trước mặt anh thì ánh mắt anh luôn hướng về phía cô , tới giờ giải lao thì anh sẽ kiếm chỗ có thể dễ dàng quan sát cô ăn dù là phía trước hay phía sau thì đối với anh không quan trọng. Quan trọng là cô nằm trong tầm mắt anh có thể nhìn thấy như vậy là được rồi anh không cần gì cả