Lý Thu Thu lại nhìn về phía Đường Noãn, thấy cô không chớp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Quý Vân và Lý Thu Thu không hẹn mà cùng nhìn xuống.
"Sao vậy?”
Quý Vân nói: "Đó là chị Trương sao? Tầng 12 đã bán đi rồi? !”
Nhìn từ tầng 19 xuống lầu thật ra không thấy rõ mặt người, nhưng quần áo của chị Trương cực kì đặc sắc, giống như phong cách dân tộc thiểu số, diễm lệ lộng lẫy.
Đồng phục của môi giới bất động sản càng dễ nhận ra, bốn người bên cạnh, từ tương tác mà xem, hẳn là một nhà bốn người, ba mẹ trung niên cùng một đôi trẻ con.
"Xem bọn họ như vậy là đã bán được rồi?”
Quý Vân kinh ngạc: "Cho dù phòng ốc này rất tốt, nhưng như làm sao cũng phải ba mươi triệu, cái này đã bán rồi sao?”
Đường Noãn lại có chút sững sờ, hơn nữa khi cả nhà bốn người đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên, cô theo bản năng dựa vào phía sau.
Lại nghĩ đến tầng bọn họ căn bản không nhìn thấy tầng 19.
Đường Noãn mím môi, lấy điện thoại ra tìm lại một số lạ không có ghi chú:
DTV
【Đường Noãn sao? Ba là Đường Kim Hâm, hôm nay không thấy con ở nhà họ Đường, con ở đâu, chúng ta tới đón con.】
Sau đó lại thêm một tin nữa: 【Chúng ta đã mua một ngôi nhà trong cư xá Vân Đỉnh.】Thời gian là hơn mười giờ tối hôm qua, cách nhau mười hai giờ. Đường Noãn có cảm giác, bọn họ là hướng về cô. Chỗ ở của cô trong giới không tính là bí mật, bọn họ không cần đặc biệt đi hỏi thăm, Giang Miểu và Đường Dị khẳng định cũng sẽ nói cho bọn họ biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nghia-vu-cua-hon-the/chuong-121.html.]
"Nhưng mà chị Trương ra tay cũng quá nhanh đi, thiếu tiền cũng không thiếu một hai ngày này.”
Quý Vân nói: "Căn hộ này không tệ, người mua khẳng định rất nhiều tiền, thêm mấy nhà cạnh tranh một chút, giá cả khẳng định cao hơn à.”
Lý Thu Thu nói: "Chị Trương không thể nào không hiểu đạo lý này chứ? Nếu vui vẻ bán đi, chứng tỏ đối phương đưa ra điều kiện khiến cô ấy không cách nào từ chối.”
Đường Noãn trầm mặc, Giang Miểu vì đánh cô không kịp trở tay khiến cho cô khó chịu. Chuyện cô không phải con gái nhà họ Đường hai ngày trước mới nổ ra trong tiệc mừng thọ của bà lão Diệp, lúc trước Đường Tinh thậm chí còn bị che giấu. Cho nên một nhà Đường Kim Hâm sớm nhất cũng là ngày hôm trước mới biết được, bọn họ không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy nhận được chỗ tốt, huống hồ căn nhà này giá trị gần ba mươi triệu, nếu là nhà bình thường, thật sự ngoài dự đoán lấy được nhiều tiền như vậy, đầu tư cái càng tốt hơn so với mua nhà ở chỗ này.
"Bọn họ làm sao vậy?”
Quý Vân bỗng nhiên tò mò nói: "Sao bỗng nhiên mặt mày ủ rũ? Hối hận rồi?”
Thì ra dưới lầu chị Trương cùng rời đi với người môi giới, còn lại một nhà bốn người đứng xoay quanh ở dưới lầu, giống như là vì sao mà phát sầu. Mặc dù không thể nhìn thấy biểu cảm, nhưng ngôn ngữ cơ thể của gia đình sống động chân thật như vậy, khiến cho mọi người dễ dàng nhìn ra cảm xúc của họ. Lý Thu Thu nói: "Sao cậu cái gì cũng tò mò?”
Quý Vân nói: "Tò mò là bản năng của con người có được không? Chỉ là tớ đặc biệt ưu tú một chút, cậu cho rằng danh hiệu nữ hoàng tiếp thị là vô ích?”
Lý Thu Thu nói: "Nữ hoàng tiếp thị, mấy người trong phòng làm việc của cậu niêm phong cho cậu sao?”
Quý Vân lườm cô ấy một cái: "Tốt xấu gì cũng là một tác giả, vậy mà không có dục vọng tìm tòi nhân tính, rốt cuộc cậu làm sao viết ra tiểu thuyết hay.”
Hai người ở bên cạnh đấu võ mồm, Đường Noãn lại lẳng lặng nhìn xuống lầu.
Chỉ thấy người đàn ông cao lớn lấy điện thoại di động ra, cúi đầu giống như muốn chỉnh sửa tin nhắn, nhưng lại có chút buồn rầu, người phụ nữ bên cạnh nhìn không nổi một hơi đoạt lấy điện thoại di động, nhưng cúi đầu đánh nửa ngày, lại cứ như không quyết định được. Thanh niên cao gầy và cô gái trẻ tuổi bên cạnh vừa ghé vào cạnh bà ấy chỉ trỏ, rõ ràng là đang hướng dẫn bà ấy viết như thế nào.