Lý Thu Thu bỗng nhiên cười nói: "Người một nhà này thật thú vị."
Cô ấy hiếm khi nảy ra chút hứng thú: "Gửi tin nhắn cho ai, lại cẩn thận như thế.”
Quý Vân cười: "Giống như đại học ký túc xá, lúc bạn cùng phòng theo đuổi nam thần, một người ký túc xá giúp đỡ ra chủ ý, to được lo mất mà.”
Người phụ nữ kia cuối cùng cũng gửi tin nhắn đi, những người khác cứ như hoàn thành một chuyện lớn đời người, đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn lên.
Điện thoại di động của Đường Noãn vang lên một tiếng, trong hộp thoại số lạ lại có thêm một tin nhắn:
【Nhà của mẹ là ở tầng 12 của tòa nhà số 18 của tiểu khu, con có muốn xuống xem không? Con thích loại phòng nào?】
Đây chính là tin nhắn mà một nhà bốn người cọ xát gần hai mươi phút gửi tới. Ánh mắt của Đường Noãn di chuyển lên, hai tin tức kia có phải cũng là bọn họ thương tượng như vậy không? Một khoảnh khắc cô dường như cảm nhận được sự sự thận trọng và cẩn thận trong đoạn tin nhắn này: không đám nói nhiều hơn một chút, sợ cô cảm thấy xúc phạm.
"Ha ha ha.”
Quý Vân lại cười rộ lên, "Giống như học sinh mẫu giáo chờ phụ huynh đến đón?”
Thì ra một nhà bốn người kia sau khi phát tin nhắn xong liền xếp hàng ngồi trên ghế ở cửa nhìn cửa tầng lầu, bộ dáng kia không biết vì sao có mấy phần đáng yêu. Ngay cả Lý Thu Thu cũng cười rộ lên.
Đường Noãn nháy mắt mấy cái, ngón tay vuốt ve điện thoại di động, một lúc lâu sau trả lời【Được】. Trong sách cô vẫn luôn rời xa bọn họ, từ lúc ở cửa nhìn thấy bọn họ đưa Đường Tinh là không muốn tới gần, nhưng bây giờ nếu cô muốn thay đổi nội dung kịch bản, người nhà này lại nói rõ ràng, có phải cô có thể thử xem không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nghia-vu-cua-hon-the/chuong-122.html.]
【Ba dọn dẹp một chút, một giờ sau gặp lại.】Dưới lầu, người đàn ông hít sâu một hơi mở điện thoại di động ra, những người khác vây quanh lại, rất nhanh bốn người giống như trúng xổ số đột nhiên nhảy dựng lên, kích động ôm nhau, sau đó nhanh như chớp chạy ra ngoài.
Khóe miệng Đường Noãn bất giác cong lên. Uống cà phê xong, Quý Vân và Lý Thu Thu trở về bận rộn với công việc của mình.
Đường Noãn thu dọn một chút, thấy thời gian sắp đến, gửi tin nhắn cho Đường Kim Hâm. Bên kia gần như đáp lại ngay lập tức: 【Được, chúng ta đợi ở tầng 12.】
Đường Noãn hít sâu một hơi, bước vào thang máy. Cửa thang máy mở ra ở tầng 12, ánh mắt Đường Noãn đối mặt với bốn đôi mắt tha thiết đột nhiên có chút căng thẳng.
Lúc đọc sách, cô chỉ có ấn tượng đại khái đối với bọn họ, biết bọn họ yêu thương Đường Tinh, biết bọn họ còn rõ ràng hơn gia đình hào môn Đường, thật ra dựa theo kế hoạch của cô, chỉ cần kết giao khách sáo với bọn họ là được.
Nhưng bây giờ khi thực sự đối mặt với bọn họ, cô cảm nhận cảm xúc hình như có chủ ý của riêng mình. Hơn nữa dung mạo của Trâm Kim Hoa và Đường Nguyệt cực kỳ giống cô, trong lòng có một loại cảm giác thân thiết kỳ diệu tự nhiên sinh ra, chẳng lẽ thật sự là bởi vì nguyên nhân huyết mạch tương tiên sao? Loại cảm giác này quá xa lạ, cho dù Đường Noãn tự xưng là có thể nói chuyện thiện đạo, lúc này lại không biết nên nói cái gì.
May là Đường Kim Hâm trước tiên phá vỡ lúng túng: "Noãn Noãn đúng không? Vào đi trước!”
Trầm Kim Hoa khôi phục tinh thần lại, cũng vội vàng nói: "Đúng đúng đúng, vào đi, vào rồi nói sau.”
Sau đó thuận thế giới thiệu cho Đường Noãn: "Đây là Đường Nguyệt, con lớn trong nhà, lớn hơn con 5 tuổi, 29 tuổi.”
"Đây là anh hai Đường Phi, lớn hơn con 3 tuổi, 27 bảy, còn có một đứa út tên là Đường Bôn, nhỏ hơn con 8 tuổi, 16 tuổi, còn đang đi học, chưa đến.”
DTV
Sau khi vào cửa, trong phòng trống rỗng, chỉ có trong phòng khách bày một cái bàn ăn, 6 7 cái ghế đơn giản, rõ ràng là tiện tay mua ở siêu thị bên cạnh.