Nghĩa Vụ Của Hôn Thê - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-04-16 15:05:50
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Thù Yến trâm ngâm một chút: "Nghĩ không ra, phải không đợi tôi nghĩ kỹ rồi ký?”

Đường Noãn: . . . Cái tên vô lại này!

Thời gian phát sóng livestream của Giang Miểu đã không còn mấy ngày nữa, sở dĩ cô đến tìm anh muộn như vậy, không phải là muốn hôm nay định ra mọi chuyện sao? Sau này đàm phán với anh khẳng định cũng sẽ mất thời gian.

Cô hít sâu một hơi, chỉ vào lạc khoảng nói: "Đây là cái gì? Tại sao lại là bên B?”

Yêu cầu chính là bên A, rõ ràng là yêu cầu của cô có đúng không?

Diệp Thù Yến nhìn cô: "Bên A phụ trách trả tiền, có vấn đề gì không?”

Đường Noãn: . . .

Đáng giận, người nghèo thực sự không có nhân quyền.

DTV

"Nếu không có đề thì ký tên đi.”

Diệp Thù Yến ký tên trên hiệp nghị trước.

Đường Noãn vẫn cảm thấy không thích đúng lắm, đúng lúc điện thoại di động vừa nãy của Diệp Thù Yến vang lên, cô nói: "Nếu không anh nghe điện thoại trước? Tôi sẽ suy nghĩ tiếp?”

Ai ngờ Diệp Thù Yến trực tiếp cúp điện thoại, giơ tay lên nhìn đồng hồ: "Bây giờ đã gần mười một giờ, mười một giờ rưỡi tôi phải chuẩn bị ngủ.”

“Em sẽ ở đây sao? Hoặc là em rút lại thỏa thuận suy nghĩ cho kỹ, ngày mai chúng ta sẽ từ từ nói chuyện?”

Đường Noãn: . . .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nghia-vu-cua-hon-the/chuong-166.html.]

Tên khốn này! Đường Noãn nhìn bộ dáng thong dong trấn định của anh thật sự tức giận, sau đó linh quang chợt lóe lên: "Anh như vậy, thế thì tôi không bán hệ thống Noãn Dương cho anh nữa!”Cô thật sự bị anh làm cho choáng váng luôn, cho dù giao dịch bình thường, cũng phải xây dựng trên tiền đề hạng mục tốt! Hệ thống Noãn Dương của bọn họ ở nước ngoài rất được các công ty tích cực tham gia, chứng minh vẫn còn rất công nhận hạng mục này. Ai ngờ Diệp Thù Yến nói: "Vậy thì đáng tiếc lần hiệp nghị này không thể đạt được?”

Đường Noãn: . . .

Diệp Thù Yến nhìn vẻ mặt Đường Noãn bỗng nhiên nở nụ cười, anh là người quen làm mặt lạnh, nụ cười này cứ như ánh mặt trời ấm áp chợt hiện ra trên sông băng cao nguyên, tuyết liên đung đưa theo đó nở rộ, chói mắt lại kinh diễm. Đường Noãn ngẩn người, anh trực tiếp đưa bút cho cô: "Ký đi, bảo vệ lợi ích của vị hôn thê cũng là trách nhiệm của tôi, sẽ không gây bất lợi cho em.”

“Hoặc là nói.”

Anh nhìn chằm chằm vào mắt cô: "Thực ra trong lòng em có quỷ? Muốn đối phó với ông chủ không có tình cảm là tôi đây?”

Cuối cùng Đường Noãn vẫn ký tên mình lên...

Cho đến khi nhìn anh cười thu hồi hiệp nghị, Đường Noãn mới đột nhiên phản ứng lại: "Không đúng, nếu bảo vệ lợi ích của tôi là trách nhiệm của anh, vậy anh nên đáp ứng yêu cầu của tôi vô điều kiện? Sao lại phải ký kết thỏa thuận chứ?”

Có phải cô trúng mỹ nam kế của anh rồi không? ! Nói xong liền đưa tay cướp lấy hiệp ước anh cầm đi. Diệp Thù Yến nhanh chóng nâng hiệp nghị lên cao, né tránh Đường Noãn nhào tới, khóe mắt mang theo ý cười: "Nhưng ký hiệp nghị không phải cũng là một trong những yêu cầu của em sao?”

Đường Noãn hỏng rồi: "Nhưng mà bây giờ tôi không đồng ý, a——"

Cô nhào lên thất bại, vòng qua bàn trà đuổi theo, nhảy dựng lên muốn lấy hiệp nghị trong tay Diệp Thù Yến, lại không cẩn thận đụng vào bàn trà một chút, kêu một tiếng đứng không vững, ngã xuống sô pha bên cạnh. Diệp Thù Yến vội vàng tiến lên kiểm tra: "Sao rồi?”

Kết quả anh vừa cúi người, chỉ thấy ánh mắt Đường Noãn tỏa sáng lên, cánh tay nhanh chóng vươn về phía anh. Diệp Thù Yến gần như không suy nghĩ, trước tiên liền giấu hiệp nghị ở phía sau, sau đó cảm nhận được một mảnh mềm mại như ngọc nhào vào trong ngực. Buổi trưa khi Đường Noãn đón người không có để lại son môi cuối cùng vẫn là thành công in lên áo sơ mi trắng của Diệp Thù Yến...

Đường Noãn có chút xấu hổ, vội vàng ngồi dậy, đưa tay vô ích lau dấu son đỏ rực trên ngực: "Xin lỗi.”

Diệp Thù Yến nhìn cô không nói lời nào, chỉ là ánh mắt dần dần sâu thêm. Đường Noãn ho nhẹ một tiếng: "Thời gian không sớm nữa, nếu đã nói xong rồi, tôi về trước.”

Nói xong lập tức đứng lên muốn rời đi.

Loading...