Nghĩa Vụ Của Hôn Thê - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-04-16 23:21:46
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó vẫy tay về phía Đường Noãn, cô cay đắng nhìn chằm chằm vào cái hộp: “Không phải có ba bộ sao? Sao phải xem từng cái một chứ?”

Nhà tư bản cũng không nên bóc lột người khác như thế chứ? Diệp Thù Yến tiếc cô một cái rồi mở hộp ra, Đường Noãn ngay lập tức bị thu hút bởi vật trong đó.

Bởi vì không biết sẽ mua cái gì, khi nãy đấu giá cũng chỉ muốn chơi đùa với bà Nhậm một chút thôi, sau đó lại bị nợ một khoản bốn trăm vạn nên cô chẳng có tâm trạng gì cả. Cô hoàn toàn không để ý đến vật phẩm đấu giá, không ngờ còn có bộ trang sức như thế này.

Đây là một bộ trang sức ngọc trai đen Tahiti gồm một cái kẹp tóc, một đôi hoa tai, một sợi dây chuyền và một cái vòng tay.

Trong đó, cái hiếm có nhất là ba hạt ngọc trai màu đen kích cỡ bằng ngón cái trên kẹp tóc, kích cỡ, màu sắc và hình dáng trông rất hài hoà, xung quanh được điểm xuyết bằng những hạt trân châu bé như hạt gạo. Tạo hình tuy đơn giản nhưng ánh sáng màu xanh khổng tước của ngọc trai đen càng làm tăng thêm sự huyền bí cho nó, rất đẹp.

Diệp Thù Yến lấy chiếc kẹp tóc ra, đưa cho cô: “Em đổi cái này đi.”

Đường Noãn ngớ người: “Bây giờ sao?”

Diệp Thù Yến liếc nhìn chiếc trâm cài tóc trên đầu cô, Đường Noãn chợt nhớ ra, người đàn ông này luôn có ý kiến về trang sức ngày hôm nay của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nghia-vu-cua-hon-the/chuong-216.html.]

DTV

Vì thế anh đấu giá bộ này chính là vì muốn bảo cô đổi à? Đường Noãn nhìn nhìn cây trâm Nam Dương Châu màu vàng kim trong gương, lòng không khỏi dấy lên chút đồng cảm với nó.

Cũng đều là ngọc trai nhưng Diệp Thù Yến lại có thành kiến với nó, tuy cô cũng cảm thấy ngọc trai Tahiti đẹp hơn. Cô cầm hộp trang sức đứng trước gương, đổi trâm cài tóc thành kẹp tóc, kiểu tóc bây giờ tất nhiên cũng không hợp nữa rồi. Đường Noãn rút cây trâm cài tóc ra, lại rút thêm mấy cái ghim ở chỗ khuất rồi lắc lắc đầu. Mái tóc dài như suối đột nhiên xoã xuống, Diệp Thù Yến đứng phía sau cô không khỏi sững sờ, mãi cho đến khi Đường Noãn cài xong kẹp tóc rồi xoay đầu lại: “Anh làm sao thế?”

Tóc của Đường Noãn vốn xoăn nhẹ nhưng giờ lại xoã ra, càng tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Viên ngọc trai màu đen bên tai cũng làm tăng thêm sự huyền bí cho sự xinh đẹp gợi cảm này, cô giống như tinh linh dưới biển thu hút ánh nhìn của mọi người. Diệp Thù Yến luôn biết rằng Đường Noãn rất đẹp nhưng sự xinh đẹp bây giờ khác quá… cổ họng anh lại cảm thấy ngứa ngáy. Đường Noãn không đợi câu trả lời của Diệp Thù Yến mà cau mũi xoay lại, sau đó tháo tất cả mọi thứ xuống, khuyên tai thì dễ tháo, chỉ có dây chuyền thì hơi rắc rối một xíu.

Lẽ ra cô nên đổi vòng cổ trước, bây giờ tóc đã xoã ra, tháo ra đeo vào rất phiền phức. Đường Noãn vén tóc qua một bên, hai tay lần mò tìm cái móc của sợi dây chuyền, đột nhiên cảm thấy tay mình được một đôi bàn tay ấm áp nắm lấy. Ô, cũng không phải cầm tay, mà chỉ là đẩy tay cô ra.

Đường Noãn rút tay về, vô thức cảm nhận được vết chạm còn lưu lại trên đó, chắc là ảo giác... Cô ngẩng đầu nhìn người đang đứng phía sau mình trong gương, anh cao hơn cô cả cái đầu, bây giờ anh đang cúi đầu giúp cô tháo sợi dây chuyền ra, nhìn từ góc độ này, gợi cảm c.h.ế.t đi được... Diệp Thù Yến hít một hơi thật sâu: “Đừng cử động.”

Giọng điệu mang theo sự ám muội khó mà nhận ra.

Đường Noãn trừng mắt: “Tôi không cử động.”

Diệp Thù Yến trực tiếp đưa tay ấn đầu cô xuống. Đường Noãn: . . .

Cô cúi đầu lườm mắt dưới sàn rồi nghĩ, sao mà giống lúc nhỏ cô chơi búp bê vậy? Nếu mặc đồ không vừa thì tháo đầu búp bê ra, khi nào thay xong thì gắn lại. Diệp Thù Yến thấy chiếc khoá sắp được tháo ra thì đột nhiên bị suy nghĩ kinh khủng của cô dọa sợ, làm rơi cái khoá xuống.

Loading...