Nghĩa Vụ Của Hôn Thê - Chương 282

Cập nhật lúc: 2025-04-17 23:12:55
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên Đường Noãn không thể khống chế mà cầm lấy, tò mò nghịch nghịch nhẫn của anh, Diệp Thù Yến nhìn bộ dáng của cô, trong lòng khẽ động, nhét dây chuyền vào cổ áo, mở miệng nói: “Cái này...”

Đường Noãn quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào cổ áo anh.

Hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi rộng rãi thoải mái, cổ áo không cài hai cúc trên, chiếc răng sói trên vòng cổ được giấu xuổng phía dưới một chút, phải cởi thêm một cúc nữa mới có thể nhìn thấy.

Nhìn thấy Đường Noãn đến gần, quả táo Adam của Diệp Thù Yến nhấp nhô, cụp mắt bất động, vì sợ làm cô sợ.

Nhưng mà……

Anh nhìn Đường Noãn đang ở gần, cảm thấy cổ căng thẳng, cố nén cơn ho hỏi: "Em làm gì vậy?”

DTV

Đường Noãn đan chặt hai cổ áo vào nhau, lạnh lùng nói: "Khó coi, cài vào!” [Muộn tao thế này, anh muốn quyến rũ ai? Không biết giữ gìn nam đức, không thể cho người khác xem!]

Diệp Thù Yến không nhịn được cười rộ lên, cánh tay nâng lên, rốt cuộc không khắc chế được, hơi hơi dùng sức ôm người vào trong ngực.

Có lẽ Đường Noãn có chút say thật nên ngoan ngoãn nép vào lòng n.g.ự.c anh, không nhúc nhích. Diệp Thù Yến cảm thấy trái tim mình sắp tan chảy.

Nhưng cũng chỉ kéo dài hai mươi mấy phút mà thôi, đợi đến khi về tới nhà thì lại là một câu chuyện khác. Anh dìu cô đến cửa tầng mười chín, Đường Noãn đột nhiên cảnh giác, đẩy anh ra, một tay che ổ khóa, tay kia nhập mật khẩu, thỉnh thoảng lại trừng mắt cảnh cáo, như sợ anh sẽ thấy nó.

Diệp Thù Yến dở khóc dở cười, kiên nhẫn tựa vào tường, nhìn cô choáng váng nhập sai nhiều lần, cuối cùng cũng mở được cửa ra. Trước tiên anh dìu cô vào phòng ngủ trước, chờ anh vào phòng bếp rót một ly nước mật ong rồi trở về, Đường Noãn đã dùng chăn bọc kín mít ngồi trên giường, ánh mắt không chớp nhìn ra cửa.

Thấy anh đi vào, hai mắt cô sáng ngời, nhưng đến khi anh tới gần lại biến thành cảnh giác: “Để ở đó, tôi tự uống.”

Diệp Thù Yến đặt ly nước lên tủ đầu giường bên cạnh, làm như lơ đãng hỏi: "Em thực sự không thích anh một chút nào sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nghia-vu-cua-hon-the/chuong-282.html.]

Đường Noãn bỗng nhiên tức giận: “Không thích, dựa vào đâu phải thích?”

Cô trừng mắt nhìn Diệp Thù Yến: “Anh nói không thể thích thì không thể thích? Anh nói thích thì nhất định phải thích? Dựa vào đâu chứ?”

"Anh có biết tôi đã cố gắng cỡ nào không? Tôi đã cố gắng như vậy, nghĩ kỹ tất cả mọi thứ, nhưng rồi anh lại nhẹ nhàng nói một câu thích là có thể lật đổ tất cả? Tại sao?”

Cuối cùng, cô lạnh lùng nói: “Thích là thứ không đáng tin cậy nhất! Thích của anh có thể kéo dài bao lâu?

Diệp Thù Yến không ngờ rằng khúc mắc của cô cũng giống như của anh, không hổ là trời sinh một đôi? Nhưng trong chuyện này, quả thực anh đã làm cô tổn thương: “Xin lỗi, là lỗi của anh.”

“Không, anh nói đúng.”

Đường Noãn quấn chăn, không biết nhớ lại cái gì, ánh mắt xa xăm nói: “Bà nội nói, năm đó bà và ông nội cũng rất yêu nhau, cho dù bà không thể sinh con, ông cũng kiên trì cưới bà, cuộc sống của bọn họ vô cùng hạnh phúc...”

Diệp Thù Yến phản ứng kịp, hình như cô đang nói về bà cụ nhà họ Đường.

"Nhưng sao?”

Đường Noãn trào phúng nói: “Mới có năm năm mà ông nội đã ôm Đường Thắng An về, bà nội hết lòng trao cho ông cả trái tim, nhưng cuối cùng chỉ còn cách nhìn mặt Đường Thắng An mà sống.”

Diệp Thù Yến sửng sốt, Đường Thắng An vậy mà là con ngoài giá thú? Bí mật này nhà họ Đường cũng giữ kín thật.

“Tôi cũng vậy…” Đường Noãn thì thào nói: “Tất cả mọi thứ của tôi đều là dựa vào anh mà có, vinh dự, tôn kính ở trong giới mà tôi nhận được đều là nhờ anh.”

"Không có anh, tôi chẳng là gì cả. Cũng giống như hôm nay, bọn họ biết anh không đi nên cười nhạo khinh thường tôi. Nhưng khi đối mặt với anh, bọn họ lại ngoan ngoãn như chim cút không nói nên lời, anh biết vì sao lại vậy không? Bởi vì anh cường đại.”

Loading...