Nghĩa Vụ Của Hôn Thê - Chương 313

Cập nhật lúc: 2025-04-17 23:14:04
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh ho nhẹ một tiếng: "Không sao cả, chỉ là gần đây tôi có hơi mệt mỏi, không phải mắc bệnh, lát nữa lên xe nghỉ ngơi một chút là tốt rồi.”

Đường Noãn lại nghĩ, thì ra là mệt mỏi, vậy mẹ tôi có phải nói đàn ông nhà họ Diệp cũng không được lắm?

Diệp Thù Yến:? ? ? !

Mẹ vợ nói khi nào vậy, vì sao lại nói đàn ông nhà họ Diệp không được chứ?

Đáng tiếc Đường Noãn lại không nghĩ nữa, xoay người muốn đi về phía lối ra.

"Chờ một chút.”

Diệp Thù Yến nói: "Tôi đi toilet một chuyến.”

Sau đó chờ anh đi ra, xanh đen nơi đáy mắt đã không còn, môi cũng hồng nhuận hơn, tinh thần cũng phấn chấn, lại trở lại Diệp đại thiếu lạnh lùng lại tự phụ như thường ngày.

Đường Noãn một đường nghẹn cười, chờ đến lúc ngồi lên xe, cuối cùng cũng không nhịn được cười thành tiếng, không chút lưu tình cười nhạo anh: "Tôi nói này, có thể dùng nước để rửa sạch sao? Anh chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề tẩy trang à? Ai chỉ anh chiêu này vậy?”

Diệp Thù Yến cúi đầu nhìn văn kiện làm bộ không nghe thấy.

DTV

Đường Noãn thật sự muốn cười chết: "Anh cảm thấy những đứa nhỏ muốn ăn kem đến khóc khiến người ta đau lòng đáng thương, hay là giương đôi mắt long lanh trông mong nhìn chằm chằm vào kem, lại lắc đầu nói không muốn càng làm cho người ta thấy thương hơn?”

Khổ nhục kế vụng về như vậy cũng không có ai. Diệp Thù Yến cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, Đường Noãn chế nhạo nhìn anh, thấy anh cười vui vẻ, giơ tay xoa xoa đầu cô nói: "Cảm ơn đã nhắc nhở. Vị hôn thê quả nhiên vẫn hướng về phía tôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nghia-vu-cua-hon-the/chuong-313.html.]

Đường Noãn:"...”

Da mặt của anh thực sự càng ngày càng trở nên dày hơn.

Tiếp theo Đường Noãn liền trơ mắt nhìn Diệp Thù Yến vận dụng kỹ xảo làm bộ đáng thương cao cấp mà cô truyền thụ đến cực hạn. Đầu tiên chính là tặng quà, anh cũng không mua thứ gì đặc biệt quý giá, tặng cho Đường Kim Hâm chính là tùng nhung tươi: "Hôm qua đặt hàng, là sáng nay mới hái xong, cái này con chỉ mới nhận được.”

Tặng cho Thẩm Kim Hoa là một bộ sản phẩm chăm sóc da: "Nghe nói da của dì bị khô, con đã đặt biệt tham khảo ý kiến chuyên gia da liễu, cái này có hiệu quả rất tốt, dì có thể thử.”

Tặng cho cho Đường Nguyệt, Đường Phi cùng Đường Bôn đều là đồng hồ đeo tay, chỉ là Đường Nguyệt mang nguyên tố mặt trăng, Đường Phi vững vàng đại khí, Đường Bôn cá tính thời thượng.

Rõ ràng đều dùng tâm tư. Nhưng mà thái độ người nhà họ Đường đều là khách sáo, có chút giống thái độ của Tôn Uyển Thu khi gọi điện thoại ngày hôm trước. Diệp Thù Yến cũng không nói gì, ngược lại là một bộ dạng bình tĩnh, một tay lại lặng lẽ nắm lấy vạt áo. Anh làm cũng không rõ ràng, nhưng vấn đề ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người anh, cái này nhìn có vẻ là động tác luống cuống nhỏ, thái độ của vợ chồng Đường Kim Hâm quả nhiên hơi mềm một chút.

Dù sao bọn họ cũng đã từng gặp bộ dạng lạnh lùng lạnh nhạt, cực kỳ khí thế của anh, có thể căng thẳng như vậy rõ ràng vẫn rất coi trọng bọn họ. Sau đó chính là ăn cơm. Đường Kim Hâm và Thẩm Kim Hoa mặc dù không bày ra tư thái rất nghiêm túc, nhưng vẫn không tính là nhiệt tình. Dì trong nhà nấu cơm, bởi vì Đường Noãn ở đây, Đường Kim Hâm vẫn tự mình làm hai món, một là Phật Nhảy Tường, một là sườn nướng.

Lúc Thẩm Kim Hoa múc phật nhảy tường cho Đường Noãn, Diệp Thù Yến nhìn bà ấy, đáy mắt lộ ra ý cười rõ ràng. Đường Phi hỏi: "Anh cười cái gì?”

Diệp Thù Yến nói: "Vui vẻ giùm Noãn Noãn, tôi cũng rất ít có cơ hội ăn cơm với người nhà như vậy.”

Nói đến đây anh cười nói: "Cho dù lúc ở nhà cũ, cũng là các dì giúp việc mỗi người làm một món ăn.”

“Tôi cho rằng ăn cơm với cô ấy rất vui vẻ, nhưng nhìn như vậy vẫn là cả nhà ở cùng nhau càng thêm náo nhiệt.”

Đường Kim Hâm và Thẩm Kim Hoa lập tức nghĩ đến những ngày trước kia của Đường Noãn, lại nhớ tới Diệp Thù Yến một mình ở tiểu khu Vân Đỉnh.

Loading...