"Bây giờ có vài người trẻ đúng thật sự là, cũng không biết trong nhà dạy thế nào, chỉ giỏi khoác lác, chả được tích sự gì. Nghĩ đến cô hạ thấp Diệp Thù Thần, bày ra bộ dạng bất đắc dĩ với bọn Tạ Kiến Trung: "Mọi người cũng thấy rồi đấy, con bé này miệng lưỡi mồm mép tép nhảy mà, nhưng tính cách thật sự chả ra sao. Khoảng thời gian trước vì mặt mũi mà trực tiếp ném hơn hai trăm triệu hơn thua với người khác, còn chưa không có thăng...”
"Làm sao vậy?”
Ông ta nghi hoặc nhìn Diệp Thù Thần đang năm lấy mình, Diệp Thù Thần xấu hổ nói: "Không có gì.”
Tâm tình của Diệp Chính Hồng đang lâng lâng, thấy Diệp Thù Thần nói không có gì lại tiếp tục mắng với mọi người: "Mọi người nói một chút xem, cô ta tương lai sẽ trở thành con dâu này tôi, lại làm chuyện hoang đường như vậy, tôi còn không thể nói.”
Nói đến đây, lại nhớ tới Trầm Kim Hoa mắng ông ta, tức giận nói: "Mẹ cô ta vậy mà dám nói tôi là lắm miệng.”
Lý đổng nghe vậy không nhịn được phụt cười thành tiếng, những người khác cũng bật cười ha ha theo, nhất thời cũng không phân biệt được đang cười ai.
Diệp Chính Hồng cảm thấy có chút cổ quái, chợt nghe Tạ Kiến Trung vừa cười vừa khuyên nhủ: "Ai nha, lão Diệp ông làm người rộng lượng, sao lại phải so đo không chấp nhặt với một người phụ nữ chứ.”
Hình dung còn rất chính xác, xem ra tính cách của Đường Noãn là theo mẹ cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nghia-vu-cua-hon-the/chuong-330.html.]
Giang Miểu cảm thấy bọn họ đang cười nhạo Đường Noãn, trong lòng cuối cùng cũng thoải mái, kéo cánh tay Diệp Thù Thần kéo đề tài trở lại: "Thật ra chuyện đầu tư nào có đơn giản như thế, ngoại trừ dự án, quan trọng vẫn là đội ngũ và hoạt động. Nếu thật sự đơn giản như Đường Noãn kia nói, sao mọi người lại tôn sùng chú và dì như thế?”
Những người khác lại cười cười không nói gì. Đường Noãn nói đơn giản là bởi vì đó là kết luận sau khi cô nghiên cứu, bất kỳ quy luật nào cũng đơn giản.
Nhưng không phải ai cũng có thể tóm tắt lại.
Huống hồ bọn họ được người ta tôn sùng, cũng không dựa vào diệp Thù Thần đầu tư. Quả thật Diệp Thù Thần có lẽ đúng là có vài phần thông minh, mắt nhìn cũng chuẩn, mặc dù không đơn giản như copy and paste như Đường Noãn nói, nhưng nói cho cùng vẫn còn những trường hợp kia để tham khảo. Điều này hoàn toàn khác so với làm một dự án mới mở rộng lãnh thổ, phân tích dữ liệu phán đoán không phải là một câu đơn giản, mỗi quyết định đều là không biết, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ mang đến hậu quả nghiêm trọng, bao gồm cả bọn họ, trước khi mọi chuyện không thành công đều sẽ chịu áp lực cực lớn, đôi khi cũng sẽ tự nghi ngờ. Nói như vậy, khoảng thời gian trước Đường Noãn nhằm vào blogger nhà họ Giang đã có vài phần phong phạm đại tướng, trước khi không thành công, không phải tất cả mọi người đều cảm thấy cô sẽ mất tiền sao? Bọn họ tin chắc cô cũng không có khả năng không có áp lực, nhưng cô hết lần này tới lần khác hoàn toàn mọi chuyện, chỉ riêng phần quyết đoán này cũng không phải thứ mà người bình thường có được.
Chỉ có nhân tài nửa mùa mới có thể chỉ vừa có chút thành tích đã thấy mình không ai bì nổi. Thấy tất cả mọi người cười nhìn Diệp Thù Thần, Giang Miểu lắc lắc cánh tay nói với anh ta: "Đúng không, Thù Thần?”
Lại không phát hiện biểu cảm của Diệp Thù Thần có chút cứng ngắc, Diệp Chính Hồng còn dốc lòng tung hô anh ta: "Cũng không phải, làm dự án không chỉ kiểm tra tầm nhìn, mà còn phải có khả năng giữ bình tĩnh tỉnh táo.”
Nói tới đây có ý chỉ: "Những người này đụng một chút là hoảng lên, có hiểu biết nhiều hơn nữa, lúc thật sự làm lại thiếu kiên nhẫn thì cũng là vô ích. Nếu không một câu của người ta, mấy trăm triệu cũng có thể ném ra ngoài.”
DTV
Diệp Thù Thần không thể nhịn được nữa: "Ba!” Trong giọng nói mang theo chút tức giận.
Diệp Chính Hồng nghi hoặc, Diệp Thù Thần lại không thể ở lại được nữa, chỉ có thể xấu hổ nói với mọi người: "Chú dì, chúng ta có chút chuyện, đi trước đây.”