Cô ta đang to đêm nay cô sẽ “ăn” Diệp Thù Yến sao? Có phải vì cô ta lo rằng tối nay cô sẽ ăn thịt Diệp Thù Yến sao?
Vậy thì ngày hôm nay, cô nhất định phải thể hiện cho tốt! Đường Noãn nở một nụ cười khéo léo.
Mấy người bên trong hiển nhiên không ngờ rằng Diệp Thù Yến sẽ tới đón Đường Noãn, lúc này nhìn thấy cô, Giang Miểu không tự chủ được cắn môi dưới, Kim Vấn Hạ thì tức giận, Giang Trạm lại nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm, ngược lại là Đường Thắng An vẻ mặt như không ngoài dự đoán, dù sao bọn họ vội vàng tới đây cũng vì nghe nói đêm nay Đường Noãn muốn câu dẫn Diệp Thù Yến. Không gặp mới là không bình thường.
Đường Noãn làm như không thấy những vẻ mặt khác nhau của bọn họ, lấy tư cách là vợ chưa cưới của Diệp Thù Yến tỏ vẻ hào phóng, khéo léo chào hỏi bọn họ, sau đó đoan trang vào trong thang máy đứng cạnh Diệp Thù Yến.
[Lần này tới đây... Chắc chắn mình sẽ trả đũa tại... Rõ ràng là Giang Miếu dùng ảnh chụp dụ mình tới đó... | Đường Noãn nhớ lạihết chuyện ngày hôm đó một lần, bởi vì cô biết, nay cô ta không chỉ người đông thế mạnh, mà cục diện Giang Miễu thiết tập cũng rất tinh diệu, trừ khi có camera hoặc nhân chứng trung fập, nếu không dựa theo lẽ thường mà suy đoán, chuyện này cô hết đường chối cãi. Cô không ngờ cô còn chưa có cơ hội dùng kỹ năng thuật đọc tâm của Diệp Thù Yến để tranh công, mà phải dùng nó để giải oan cho mình trước, chậc, tính ra loại kỹ năng này thuận tiện thật.
[Cô ta gọi điện cho ba mình để tiết lộ thân phận mình sao? Nếu mình thực sự không phải là con gái của nhà họ Đường, mình phải làm gì đây… anh Thù Yến sẽ ly hôn với mình sao…]
Diệp Thù Yến không nói gì cúi đầu nhìn cô, thì ra đây chính là bí mật của cô mà Kim Vấn Hạ muốn nói, chịu thiệt thòi như vậy mà cô lại có thể im lặng không lộ ra bất kỳ biểu cảm gì. Cảm nhận được ánh nhìn của anh, cô lộ ra vẻ mặt oan ức: “Anh Thù Yến, nếu không em không đi lên nữa, chờ khách về xong thì em sẽ lên.”
Cô vừa nói xong, thì đã lên tới tầng hai mươi. Mọi người: …
DTV
Kim Vấn Hạ tức giận trừng mắt, đúng là loại đàn bà tâm cơ! Giả bộ cái gì chứ, sao không nói từ nãy đi, tới giờ mới chịu nói. Vẻ mặt Giang Trạm lạnh lùng: “Không cần đâu, dù sao chúng tôi tới đây cũng có việc muốn tìm cô Đường, vậy là bớt việc rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nghia-vu-cua-hon-the/chuong-52.html.]
Đường Noãn nhìn liếc qua hộp quà trên tay bọn họ, cười nói: “Mọi người khách sáo quá, thật ra tôi với anh Thủ Yến bị bệnh như nhau, mọi người hỏi thăm anh ấy là được, anh ấy không có việc gì thì tôi cũng không có việc gì.”
Mấy người Giang Trạm quyết định tạm thời tới chặn người, đương nhiên cũng phải có lý do, mặc dù lấy danh nghĩa là đi thăm bệnh nhân, dù sao mới hôn mê một ngày hôm qua mà hôm nay đã đi làm, lý do này cũng được.
[Ai đến thăm cô! ! ! Đồ không biết xấu hổ! !]
Diệp Thù Yến không khỏi liếc mắt nhìn Đường Noãn một cái, lần đầu tiên anh biết, bản lĩnh khiến người khác tức c.h.ế.t của cô xuất chúng như thế, Kim Vấn Hạ sắp bị cô chọc tức tới nổ tung, âm thanh sắc bén đ.â.m vào đầu khiến anh khó chịu.
Nhưng Đường Noãn còn ngại không đủ, nhìn Giang Miểu nói: “Cô Giang, còn cô thế nào? Nghe nói cô còn bị bệnh hai ngày, chuyện hôm trước tôi thật sự xin lỗi, tôi từng suýt c.h.ế.t đuối, rơi xuống nước sẽ không khống chế được.”
“Không tin cô có thể hỏi ba tôi.”
Cô lại nhìn về phía Đường Thắng An: "Chính vào năm tôi tám tuổi, bị Đường Dị đẩy xuống biển, thiếu chút nữa c.h.ế.t đuối, bác sĩ phải cấp cứu rất lâu.”
Sắc mặt Đường Thắng An không khống chế được trầm xuống...
“~! @#¥%... &*”
Diệp Thù Yến nghe mấy người chửi rủa trong đầu, có chút khâm phục bản lĩnh lôi kéo thù hận của Đường Noãn, vì để đầu óc yên tĩnh, sau khi mở cửa anh trực tiếp bảo Đường Noãn: “Đi chuẩn bị trà bánh cho khách đi.”