Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chương 46
Cập nhật lúc: 2024-11-24 20:12:35
Lượt xem: 0
Ngồi một lúc ngoài sân tôi bèn đi vào nhà, mở máy tính lên truy cập facebook… Dạo này thói quen của tôi là vậy đó, không thích úp ảnh hay viết tus quá nhiều, chỉ lẳng lặng truy cập rồi theo dõi từng hoạt động của một người thôi, người đó tôi cũng chưa từng gặp mặt nữa, chỉ là tình cờ thấy cái hình facebook là áng mây màu xanh với tên face là :Người dưng:
Ban đầu tôi cũng ko có ý sẽ kết bạn chỉ là cái face ấy cứ xuất hiện suốt trên danh sách bạn bè được gợi ý, lỡ tay hôm bữa ấn nhầm xong là kết bạn và tôi cũng kệ luôn vậy là trở Tú bạn bè.. Cái đáng chú ý nhất là cách đây một tháng face ấy có úp một tấm hình dáng người đàn ông phong trần quay mặt ra biển với những dòng trạng thái đầy tâm trạng.
Tôi nhìn chăm chú vào tấm hình, bóng lưng đó có chút gì đó quen thuộc lắm nhưng ko nghĩ ra là ai, tự dưng xong lại cứ ấn tượng tong đầu một dòng suy nghĩ trỗi dậy rồi tôi tự hỏi bây giờ mà vẫn còn đàn ông chung tình xem ra cũng hiếm ấy chớ..
....... Thế là tôi quyết định theo dõi cái Facebook đó đến từ bây giờ hàng ngày mỗi khi đọc một cái tus nào ấy úp lên tôi như cảm thấy là nói về cuộc đời của mình như chính câu chuyện mà chủ nhân của Facebook đó vậy ,cũng là chờ đợi cũng là hy vọng, nhưng cũng có phần tiếc nuối
… Hôm nay cũng như bao ngày khác, cái Facebook ấy lại up stt mới cái stt mới úp khoảng 5' với nội dung là
"Đã đến lúc gặp lại"
Tôi đọc cái stt xong tự dưng khó hiểu vẽ mặt tôi đăm chiêu suy nghĩ không biết ý nghĩa của cái tus là gì, càng ko hiểu chủ nhân của nó muốn gì hay là người ấy có người yêu mới, hay người yêu cũ quay lại, chỉ là người lạ nhưng giống như có gì thôi thúc tôi vậy trong đầu tôi tự dưng có một quyết định táo bạo bèn ngay lập tức ấn vào phần Messenger rồi inbox cho họ một câu bâng quơ nhất
"Bao giờ gặp lại?
Tôi vừa inbox xong mới thấy mình vô duyên, định thu tin nhắn về nhưng không kịp rồi, bên kia hiển thị đã xem,sao đó màn hình tiếp tục dòng chữ "đang soạn tin " bên dưới..tôi hồi hộp chờ đợi như trông ngóng một điều gì đó, một lúc sau liền có tin nhắn phản hồi
"Nếu người ấy đồng ý?
Tôi nhắn lại
"Chắc chị ấy cũng đang đợi anh đó, anh đi gặp chị đi…Bao giờ hai người quay lại lúc đó kể cho em nghe chuyện tình của hai người nha...
Tôi nhắn xong ngồi đợi mãi chẳng thấy người đó trả lời nữa nên đành xuống nhà nấu ăn, 5h chiều rồi ba tôi cũng sắp về rồi.
Đến khoảng bảy giờ khi tôi đang trong nhà thì nghe tiếng xe ba tôi về tôi chạy vội ra đón thì bất ngờ hơn trên xe ba vừa bước xuống lại có thêm một chiếc xe bốn bánh chạy vào, tôi ngạc nhiên xen lẫn tò mò lúc đó ba tôi đi lại chỗ tôi, ba nói nhỏ vào tai
"Con ra mời anh vào nhà đi con...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nghich-canh-hon-nhan/chuong-46.html.]
Tôi chưa kịp nói gì thì cánh gửi xe ấy đã mở bên trong một chàng thanh niên bước ra ngoài, gương mặt thoạt nhìn rất Quân tú, quần áo rất chỉnh tề, tôi hơi lúng túng chưa biết phải xử sự như thế nào anh ấy liền bước tới đưa tay chìa về trước mặt tôi.
Giọng nói trầm ấm vang lên
"Chào em rất vui được làm quen, anh là Dũng ..Đối tác làm ăn với ba em?
Tôi trong giây lát định thần lại liền mỉm cười nhẹ
"Dạ, em chào anh!
Dũng nhìn tôi một lượt anh ta chợt có ý cười trên môi, gương mặt lộ rõ sự hài lòng rồi nói
"Nghe bác kể về em nhiều lần nay gặp trực tiếp công nhận em xinh quá
" Dạ..anh quá khen rồi ...
Không để tôi phải ngại ngùng, Ba tôi từ đằng sau liền đi lại ông cười bảo
"Thôi hai đứa vào nhà đi cậu Dũng hôm nay tôi với cậu không say không về nha
"Dạ chú..nhất định rồi.
Dũng từ tốn trả lời rồi đi vào nhà cùng ba tôi tôi ở lại phía sau khóa cửa rồi mới theo vào.
Nhìn theo Dũng và ba tôi trong lòng tôi thầm đánh giá về anh ta, nếu là đối tác làm ăn với ba tôi thì chắc chắn anh ta là một doanh nhân Tú đạt rồi nhưng tính tình lại rất tử tế ..Tôi không biết mình có nhìn sai người không nhưng qua cách nói chuyện với Ba tôi ,tôi thấy anh ấy rất lễ phép không tỏ vẻ khinh người.. Bất chợt tôi lại nhớ đến một người ..nhìn Dũng và Tú cũng có chút giống nhau đấy chứ chỉ có điều là....
Mà thôi đi . Tại sao tôi lại đem Tú ra so sánh với Dũng ..Dù sao đi nữa Tú cũng là người ở dưới quê làm sao so sánh được với người trên thị Tú xa hoa này
…….