Nghịch Cảnh Hôn Nhân - Chương 54
Cập nhật lúc: 2024-11-24 20:13:57
Lượt xem: 0
Tôi đi vào trong theo tiếng gọi của Tú ko phải là vào chánh điện mà là vào phía sau ...ở đây tôi ngạc nhiên khi có rất nhiều bài vị và càng bất ngờ hơn chính là có cả bài vị của Quân cũng được đặt ngay chính nơi này ,nhưng lúc này được bày trí trang trọng lắm , có hoa quả, hương khói rất nhiều.
Tôi không hiểu Tú đang muốn làm gì liền hướng đôi mắt nhìn chú ấy không đợi tôi tò mò một ông trụ trì bên trong đi ra ông chắp tay gật đầu chào chúng tôi
"Chào cậu Tú, chào cô!
Tôi thấy Tú chắp tay cung kính chào thầy nên tôi cũng bắt chước vào theo, sau đó ông thầy nói tiếp
" Nghi thức tôi đã chuẩn bị xong...có phải cô gái này là vợ của cậu Quân đúng ko?
Ông thầy quay sang nhìn thôi rồi hỏi, cho dù không biết đang xảy ra chuyện gì nhưng tôi cũng lễ phép trả lời
"Dạ thầy...chuyện này…là sao vậy thầy?
" À hôm bữa đám tang của cậu Quân cô không về được nên không xả được tang…lúc nãy cậu Tú gọi nhờ tôi chuẩn bị cậu ấy chở cô vào đây xả tang cho cô chứ ko gì đâu?
Lúc này Tú đã đi ra ngoài chỉ còn tôi và ông thầy đứng đây trong lòng tôi giờ cũng đã hiểu ra mọi chuyện, thật tình mà nói tôi xúc động rất nhiều, tính ra từ lúc tôi biết Tú đến bây giờ hình như là việc gì Tú cũng luôn nghĩ cho tôi luôn âm thầm và như hôm nay cũng vậy, nếu như chú ấy không nghĩ tới việc này chắc tôi cũng sẽ quên mất rằng tôi đang còn đội khăn tang trên đầu…Một dòng nước ấm vô tình len lỏi chảy trong lòng tôi, mang đủ tất cả những tư vị…Tôi quay lại nhìn ra phía Tú đứng thầm nói trong lòng 2 tiếng cảm ơn..
Nghi thức xả tang được bắt đầu...tôi được ông thầy hướng dẫn quỳ trước bài vị, Tú đi vào trên tay cầm chiếc khăn tang đưa cho tôi. Giọng nói mang vài phần ấm áp vài phần lạnh nhạt
"Chị đội lên đi cho thầy làm lễ xả..
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nghich-canh-hon-nhan/chuong-54.html.]
Tôi đưa tay lên cầm chiếc khăn trắng, rồi đội lên đầu, cảm giác đau lòng khó tả, nước mắt bỗng chốc ùa về, bên cạnh Tú cũng quỳ xuống cạnh tôi, chú ấy cùng tôi quỳ nghe thầy đọc kinh, rồi cùng tôi lạy trước bài vị của Quân, dáng vẻ Tú rất nghiêm túc lâu lâu lại thấy chú ấy cứ nhìn chằm chằm lên bài vị của Quân mà trầm ngâm…
Cho đến khi xong mọi việc ông thầy cầm kéo cắt ngang chiếc khăn tang tôi đang đội, tự nhiên tiếp tục hai hàng nước mắt tôi lại vô thức rơi xuống, lòng n.g.ự.c tôi như có tảng đá đè lên. Thật nặng nề…Vậy là kết thúc chỉ vỏn vẹn mấy năm nghĩa vợ chồng, hôm nay xem như đã dứt...
Tú và ông thầy đi ra trước, tôi trong này cứ đứng im lặng nhìn về nơi khu vực đang thờ chồng mình, tự động rút 3 nén nhang đốt lên rồi cắm xuống, có lẽ sau lần này, lần sau tôi đến chắc cũng còn lâu lắm, chỉ có điều tôi còn có chút ko hiểu là tại sao Tú lại đưa bài vị của Quân lên chùa mà ko để ở nhà thôi.
Sau khi ra khỏi chùa tôi và Tú chào ông thầy rồi ra xe đi về…Lúc này không khí trong xe càng khó thở hơn lúc nãy tôi đi gấp mấy lần luôn đó? Có lẽ vì việc Tú làm giúp tôi khiến trái tim tôi hơi rung động vì cảm kích, và cũng có lẽ từ sau hôm nay như Tú đã nói tôi và chú ấy có thể đã cắt đứt mọi mối quan hệ rồi.. Tôi ngồi trong xe đang suy nghĩ m.ô.n.g lung liền nhớ ra 1 việc bèn quay sang nói với Tú
"Tú…tôi có 1 việc đang thắc mắc...chú có thể trả lời giúp tôi được không?
Tôi nói xong Tú liền chạy xe tấp vào lề rồi dừng lại làm tôi có hơi bất ngờ…Chú ấy nhìn sang tôi cau mày hỏi
"Có việc gì chị cứ nói?
"À..là tôi có thắc mắc tại sao chú lại đem bài vị anh Quân vào chùa mà lại ko thờ ở nhà nữa thôi?
Tú nhìn sang tôi, đối diện trả lời
"Vì anh 2 mất chưa tới số nên tôi muốn anh vào chùa cho hồn anh tôi nhẹ nhàng hơn thôi...?
_Ừ....vậy còn...tôi hơi ngập ngừng chẳng biết nói ra sao? Hỏi thế nào vì tôi thấy tôi không có đủ tư cách
"Chị muốn hỏi về bé con của chị đúng không?