Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 143: Ai đánh vào mặt nàng?

Cập nhật lúc: 2025-04-18 11:51:55
Lượt xem: 101

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi giải quyết xong những công việc với Tạ Dữ Duy trong đạo quán cũ, Sở Lạc liền hướng về phía thôn Cốc Giang mà đi.

Liễu Tự Diêu cũng sử dụng pháp thuật tìm kiếm những vật thuộc về Thần Ma Cảnh, mục tiêu là chợ người “ rau” gần thị trấn thuộc thôn Cốc Giang.

Dù cùng đi trên một con đường, nhưng cả hai người không nói một lời nào. Chẳng bao lâu sau, đảo chủ Minh Vân Đảo và Vãn Tranh tìm thấy Sở Lạc.

"Tiểu Lạc" Minh Vân Đảo chủ phát hiện ra nàng trước, liền bay tới, "Trước đó Vãn Tranh có báo tin về môn phái, ta lại đang chuẩn bị tới Tĩnh Quốc thăm Thúc Ngọc, nên được trưởng môn giao phó đến đây trước. Không ngờ vừa đến đã nghe nói ngươi bị tà đạo ám hại, may là cuối cùng cũng tìm được ngươi."

Minh Vân Đảo chủ thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nói: "Mấy ngày qua xảy ra chuyện gì, ngươi có sao không?"

"Có sao, có sao!" Sở Lạc vội vàng lấy ra chiếc thẻ ngọc của mình, "Tên đạo sĩ già không biết đã thi triển pháp thuật gì lên người ta, khiến ta đi vòng vòng ngoài kia mà không thể tìm lại được con đường quay về đây, cuối cùng phải tự phong bế ngũ giác, thu thần thức lại, mới theo trí nhớ mà trở về. Còn thẻ ngọc này, hắn cũng phong bế luôn rồi, không thể truyền tin được."

Minh Vân Đảo chủ có tu vi   xuất khiếu đỉnh phong, đối với Sở Lạc mà nói thì rất đáng tin cậy.

Liễu Tự Diêu mặc dù còn đi xa, nhưng vì đang tìm kiếm Ngọc Cốt Đinh, vô tình nghe được những gì Sở Lạc vừa nói.

Thì ra là bị trúng tà thuật, không lạ gì nàng phải tự phong bế ngũ giác.

Minh Vân Đảo chủ giải trừ pháp thuật mê hoặc mà đạo sĩ đã thi triển lên Sở Lạc, nhưng khi nhìn vào thẻ ngọc của nàng thì lại gặp khó khăn.

"Chắc phải đợi khi trưởng môn đến Tĩnh Quốc rồi, ngài ấy mới có thể tự giải trừ cấm chế này."

Nghe vậy, mọi người đều ngạc nhiên.

Ngay cả Minh Vân Đảo chủ cũng không thể giải được cấm chế trên thẻ ngọc của nàng, điều này chứng tỏ đạo sĩ kia ít nhất phải có tu vi  vượt qua cảnh giới xuất khiếu Đỉnh phong!

Vãn Tranh đã đoán được Sở Lạc đang nghĩ gì.

"Từ lần ngươi trở về từ Đình Lan Quận và kể về tà đạo đó, bộ phận Ám Bộ đã cử người điều tra về hắn, nhưng thông tin hắn để lại trên đời này quá ít. Tuy nhiên, lần này hắn hoàn toàn có thể trực tiếp lấy mạng của chúng ta, nhưng hắn lại không làm vậy, điều này cũng chứng tỏ hắn hiện tại không muốn gây ra động tĩnh quá lớn, để mọi người phát hiện ra thân phận của mình."

Sở Lạc cẩn thận suy nghĩ về lời nói của Vãn Tranh, trong khi Liễu Tự Diêu đã đến gần, cung kính cúi đầu hành lễ với Minh Vân Đảo chủ.

" Minh Vân tiền bối."

Minh Vân Đảo chủ mỉm cười nhìn về phía hắn: "Là người nhà họ Liễu sao? Lại bị Vu chưởng môn phái tới tìm đồ vật mất tích từ Thần Ma Cảnh?"

"Đúng vậy," Liễu Tự Diêu cũng nghiêm túc nói: "Lần này phát hiện ra chiếc  Ngọc Cốt Đinh trong Thần Ma Cảnh đang ở gần đây, cho nên vãn bối tới đây để tìm lại."

Minh Vân Đảo chủ gật đầu, "Nhưng món đồ này, e là không dễ thu lại đâu."

"Hy vọng tiền bối chỉ bảo."

Vừa dứt lời, Minh Vân Đảo chủ có chút ngạc nhiên: "Vừa rồi ta thấy ngươi đi chung với Tiểu Lạc, sao không nói về chiếc Ngọc Cốt Đinh này?"

"Ta hoàn toàn không quen biết hắn," Sở Lạc vừa nói vừa bước về phía phía của Vãn Tranh và Tần Tiểu Sa, "Hơn nữa, ta đâu phải người dễ gần như vậy."

Liễu Tự Diêu cúi đầu, nhẹ nhàng đáp: "Ta cũng không giỏi ăn nói."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-143-ai-danh-vao-mat-nang.html.]

"Vậy Liễu tiểu bối... Vết thương trên mặt ngươi là ai đánh vậy?"

"..."

"Ahem, ahem," Sở Lạc vội vàng lên tiếng, "Thật ra là  có một cô gái bị vật trong quái vực đả kích, giờ đây vẫn chưa nhận ra mình đã c.h.ế.t nhiều lần một cách tàn nhẫn, nhưng khi cô ta lấy lại ký ức, những oán khí này sẽ khiến cô ta biến thành một con quái vật vô cùng mạnh mẽ, lúc đó tính mạng của mọi người trong thành sẽ gặp nguy hiểm."

Chủ đề được Sở Lạc chuyển hướng thành công, Minh Vân Đảo chủ cũng tiếp tục nói: "Việc này cần phải suy tính kỹ, nếu Tự Diêu đã đến, tốt rồi, cùng chúng ta hành động. Những năm qua,  Thượng Vi Tông đã thu hồi được nhiều vật từ Thần Ma Cảnh các ngươi chắc chắn cũng đã đúc kết ra không ít kinh nghiệm."

"Ta xin tuân mệnh."

Nhóm người liền ở lại một quán trọ gần chợ người “ rau” trong thành để nghỉ ngơi.

Bởi vì trước đó, trong giấc mộng, lão đạo sĩ chỉ ra tay với Sở Lạc, khó tránh khỏi việc người khác đoán rằng lão đạo sĩ có ý đồ gì với nàng.

Để tránh chuyện cũ tái diễn, Minh Vân Đảo chủ quyết định sẽ tự mình theo sát Sở Lạc, còn Vãn Trân sẽ đi giám sát Biện Chiêu Đệ trong chợ người “ rau”.

Dù hiện tại không rõ nên cứu Biện Chiêu Đệ ra khỏi chợ hay ngăn chặn tên mổ thịt trong chợ, nhưng họ không thể đảm bảo rằng những tình huống bất ngờ sẽ không kích thích Biện Chiêu Đệ, khiến cô ta khôi phục lại ký ức.

Mọi ngừoi tập trung  kiểm tra các quyển ngọc giản mà Liễu Tự Diêu mang theo bên người, chúng chất thành đống trong phòng.

Hắn thường xuyên đi khắp nơi tìm kiếm, không thể tránh khỏi gặp phải những tình huống kỳ lạ mà bản thân không hiểu. So với việc quấy rầy sư huynh trong môn phái để nhờ hắn giúp tra cứu trong thư viện, hắn thích mang thư viện theo bên mình hơn.

Trong các ngọc giản này, có rất nhiều thứ hắn chưa từng đọc qua. Những thứ đã xem và ghi nhớ rồi thì không cần phải mang theo nữa.

Các tu sĩ hầu hết không có hiểu biết về các vật phẩm trong quỷ cảnh, như chiếc Ngọc Cốt Đinh này  làthứ lần đầu tiên xuất hiện, họ càng không biết gì về nó. Trong giấc mộng trước, tà đạo chỉ đá Sở Lạc ra ngoài, còn Vãn Tranh lại xem hết toàn bộ quá trình.

Bởi vì điều kiện sử dụng vật phẩm quỷ cảnh này đòi hỏi người đó phải tự nguyện, trong thời đại này đầy rẫy những người bán thịt người, lão đạo sĩ đã chọn  gia đình Biện lão nhân

Lão đạo sĩ không giấu giếm gì, trực tiếp nói với Biện lão rằng chỉ cần nhận được sự đồng ý của con gái, hắn sẽ dùng chiếc Ngọc Cốt Đinh này đ.â.m vào huyệt Bách Hội trên đầu cô, nó sẽ dần dần hòa vào xương cốt của cô ta.

Sau đó,  Biện lão bán con gái mình cho chợ người “ rau”. Trong vòng ba ngày, thịt cô ta sẽ bị người ta ăn hết.

Lão đạo sĩ còn mê hoặc những tên mổ thịt trong chợ, mỗi lần thu dọn xương trắng của Biện Chiêu Đệ, đưa ra sau núi.

Chỉ sau một đêm, chiếc Ngọc Cốt Đinh sẽ khiến cô  tái sinh, và sau khi tái sinh, ký ức của Biện Chiêu Đệ chỉ dừng lại ở thời điểm mình  sắp bị bán đi.

Cô sẽ lại tự bán mình, lấy ba ngàn văn, đặt trên bậc thềm nhà, rồi đi vào chợ người” rau”, tiếp tục trải qua kiếp nạn không lối thoát.

Với thời gian trôi qua, công việc mổ thịt trong chợ ngày càng phát đạt, gia đình Biện lão cũng ngày càng trở nên khấm khá, tích cóp được một khoản tiền lớn, chuẩn bị chuyển đến huyện để sống cuộc sống tốt hơn.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Cảnh tượng phú quý đã khiến người ta mê muội.

Ban đầu, Biện lão còn cảm thấy có lỗi, tự ép mình không nghĩ về những tội lỗi đã phạm phải. Sau đó, ông ta thực sự quên mất.

Những lời bà lão từng nói rằng sẽ thay con gái đi làm việc trong chợ, khi nghĩ đến những đồng tiền có thể giúp gia đình mình ra ngoài, ông ta đã không còn nhớ tới việc này nữa.

Họ sống thoải mái nhưng lại quên mất đứa con gái đáng thương vẫn đang qua lại giữa ngôi làng nhỏ và chợ người “ rau” ấy.

Còn có Biện Lương Tài, hắn nhờ vào ba nghìn văn tiền đầu tiên mà nhìn thấy thế giới ngoài ngôi làng nhỏ, rồi lại nhờ vào ba nghìn văn tiền tiếp theo mà cảm thấy mình không nên bị giam cầm trong thế giới nhỏ này. Hắn đã từng định trốn ra ngoài để gọi tỷ mình dậy, nhưng ngay lúc hắn định bước qua ngưỡng cửa, hắn lại đột nhiên nhớ ra, sáng mai bậc thang lại sẽ xuất hiện ba nghìn văn tiền...

Loading...