Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 160: Ác chiến (thượng)

Cập nhật lúc: 2025-04-20 13:02:26
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nàng không gạt ta, nàng thật sự không gạt ta!”

“Ha ha ha — lão thiên gia! Bao nhiêu năm nay, cuối cùng ngài cũng chịu mở mắt nhìn đến Nghiệp Quốc rồi!”

“Đã có quá nhiều người c.h.ế.t rồi, quá nhiều người...!”

Trong hoàng cung, huyết trì nguyên bản lúc này đã hóa thành một hố sâu như bao nơi khác, huyết dịch bên trong loang ra tứ phía, dần dần để lộ ra diện mạo thật sự nơi đáy huyết trì.

Trong đám tử thi thối rữa, có cả sân khấu bị yêu khí đánh vỡ tan tành ban nãy, hai tên đạo đồng đều đã bị lớp huyết dịch tanh nồng và sền sệt bao phủ toàn thân.

Song rõ ràng nhất, khiến người ta không thể làm ngơ, chính là hệ thống rễ cây khổng lồ, quấn chằng chịt với nhau — rễ cây màu nâu đen đã héo khô, phần rễ phía dưới đ.â.m sâu vào lòng đất, bất động, mà ngược lên trên nhìn lại, rễ cây lớn nhất trong đó lại nối liền trực tiếp với tên tà tu quốc sư kia!

Lúc này, bộ y phục rách nát như ăn mày trên thân hắn  vì không thể chống đỡ được yêu khí mãnh liệt càng  thêm tơi tả, chỉ còn vài mảnh vải che thân, để lộ phần thân dưới đã hoàn toàn hóa thành rễ cây!

“Giả nhân giả nghĩa! Không dám công khai ra tay, các ngươi lại dám lén lút đánh lén sau lưng,” chỉ thấy nửa khuôn mặt của Phí quốc sư đã hóa thành vỏ cây, thanh âm cũng trở nên già nua, khàn đục, “đây chính là thủ đoạn mà chính đạo các ngươi vẫn thường dùng sao?!”

“Ngươi dùng thủ đoạn  để giành lấy những gì ngươi đang có, thì cũng sẽ phải chịu chính thủ đoạn ấy hủy diệt.” Trần Bỉnh Nam lạnh lùng đáp, linh lực trên người đã thao túng đất đá xung quanh bắt đầu cuộn động.

Trước đó, Sở Lạc  dây dưa với tên quốc sư tà tu kia, ông vốn không có ý định chiến đấu — không ngờ hôm nay lại bất thình lình khai chiến.

Huống hồ, trước khi giao chiến sở lạc đã  chém mất cả chiêu bài uy h.i.ế.p bằng tính mạng con người của tên tà sư.

May là trước đó ông đã kịp truyền tin cầu cứu, hiện tại chỉ cần cầm chân được tên tà tu này, chờ người có tu vi cao hơn tới là được.

Tuyệt đối không thể để hắn đào thoát!

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Đất đá b.ắ.n lên không trung, trong chớp mắt hóa thành một con giao long gầm thét, lao thẳng về phía tà tu!

Linh lực hùng hậu như dời non lấp bể, ập thẳng xuống người quốc sư. Hắn vì phần thân dưới đã hóa rễ nên bị cố định giữa không trung không thể động đậy, nhưng ngay sau đó, tay áo hắn liền hóa thành dây leo dài như mãng xà, nghênh chiến cùng thổ long!

Dây leo xuyên thẳng qua thổ long, rồi đột nhiên phản công về phía Trần Bỉnh Nam. Vài sợi dây leo khác cũng đồng thời phóng về phía Sở Lạc và Lý Thúc Ngọc.

Chớp mắt đất đá lại hoán vị, Trần Bỉnh Nam tránh được công kích, liếc mắt sang hai người trẻ tuổi bên cạnh, thấy tuy linh lực chưa đủ nhưng thân pháp còn có thể miễn cưỡng ứng phó, hắn mới yên tâm, lập tức ngưng kết mười mũi nhọn bằng đất đá, từ bốn phương tám hướng phóng về phía tà tu.

Giờ đây tên tà tu bị cố định giữa không trung, đó là một đại nhược điểm, song yêu khí dày đặc quanh thân hắn tạm thời có thể bù đắp được chỗ thiếu hụt ấy.

Yêu lực hóa thành một tầng hộ thuẫn bao quanh thân thể, mười mũi nhọn đất đá đánh lên liền bị phản chấn b.ắ.n ngược trở lại, hướng đi thẳng về phía Trần Bỉnh Nam!

Lần nữa thi triển thuật dời đất đá, Trần Bỉnh Nam tránh được công kích, lại  phát động phản công.

Ông tuy không tinh thông giao chiến, nhưng chỉ cần còn đứng trên mặt đất liền là người linh hoạt nhất. Khả năng “đất đá hoán vị” cũng có thể vận dụng liên tục, chẳng khác nào đem đại chiêu biến thành công kích thường.

Dù sao hiện tại cũng không cần phải tự mình hàng phục tà tu, chỉ cần đợi Minh Vân đảo chủ đến nơi là tất thắng không nghi ngờ!

Giống như lời Sở Lạc đã nói — hai bên hắn đều đã báo tin. Song người có thể đến nhanh nhất, chỉ có Minh Vân đảo chủ, mà cũng phải mất chừng nửa ngày.

Lăng Vân Tông cách nơi đây quá xa, dù là tu sĩ Hóa Thần cảnh lập tức lên đường sau khi nhận tin, cũng phải mất ít nhất một ngày mới đến nơi.

Muốn nhanh hơn Minh Vân đảo chủ, trừ phi Tống Chưởng môn  dám điều Cửu trưởng lão ra, nhưng ông chắc chắn không dám làm vậy.

Trần Bỉnh Nam vẫn vận dụng “đất đá hoán vị” để quấn lấy tên tà tu, trì hoãn thời gian, tà tu tất nhiên cũng đã nhìn ra vài phần.

Từ trên cao nhìn xuống ba người bên dưới, sắc mặt Phí quốc sư càng thêm âm trầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-160-ac-chien-thuong.html.]

Phải tốc chiến tốc thắng!

Ngay khoảnh khắc sau đó, yêu khí toàn thân hắn bỗng tăng vọt gấp đôi, cánh tay hóa thành dây leo nay to lớn như cột đá, điên cuồng vung về phía ba người mà tấn công như vũ bão!

Yêu khí dày đặc ép cho tốc độ hành động của ba người càng lúc càng chậm.

Phí quốc sư nhìn tình thế phía dưới, ánh mắt ngày càng độc ác hiểm độc.

Không, vẫn chưa đủ.

Chớp mắt, yêu khí trên người hắn lại tăng thêm một bậc, mười mấy sợi dây leo mọc ra từ sau lưng, lao thẳng về phía hai tu sĩ Trúc Cơ kia.

Hắn không thể đột phá từ chỗ Trần Bỉnh Nam, tất nhiên lập tức chuyển mục tiêu, nhất là trong lòng còn mang nỗi hận sâu nặng với Sở Lạc.

Dây leo từ bốn phương tám hướng lao đến, căn bản không còn bất kỳ chỗ nào có thể né tránh!

Ngay lúc ấy, từng bức tường đất đột nhiên trồi lên từ bên người hai người bọn họ, dây leo hung hãn phá tan tường đất, song thân ảnh của hai người kia đã không còn tại chỗ.

Trần Bỉnh Nam  chuyển cả hai về sau lưng mình.

“Sư muội, nơi này quá chật hẹp, khó thi triển thân pháp,” Lý Thúc Ngọc cầm trường kiếm trong tay, nhanh chóng nhận ra điều này, “chúng ta lên không trung.”

Trường thương trong tay Sở Lạc vẫn cháy bừng lửa đỏ, nàng khẽ gật đầu: “Được.”

Hai đạo thân ảnh phi thân lên không, vài sợi dây leo cũng lập tức đuổi theo quấn tới.

Lý Thúc Ngọc vốn là phong linh căn, thân pháp trời sinh cực nhanh.

Sở Lạc lại tu luyện thân thể, trong cảnh giới Phần Linh cũng đã mở ra phương pháp rèn luyện riêng cho thân pháp, tuy tu vi thấp nhất trong ba người, nhưng việc tránh né dây leo công kích vẫn vô cùng linh hoạt, thoải mái ứng phó.

Hoàng cung lúc này đã hoàn toàn sụp đổ, lún sâu vào lòng đất, từ xa nhìn lại, phía trước chẳng khác nào một hố sâu mênh mông, chỉ còn thấy rõ một bóng hình nửa người nửa yêu— vị quốc sư kia đang lơ lửng giữa không trung, cùng hai thân ảnh đang giao đấu trên cao.

Kinh thành xưa nay chưa từng có cảnh náo nhiệt như hôm nay, dân chúng thậm chí quên cả việc che ô, nô nức ngẩng đầu dõi theo phía đó.

Kết giới trên hoàng cung đã bị phá vỡ bởi tình trạng của tên tà tu, cuồng phong bão tố cũng theo đó mà tràn vào.

đó mà tràn vào.

Để giảm bớt áp lực cho hai người Sở Lạc và Lý Thúc Ngọc, Trần Bỉnh Nam tăng tốc tấn công tà tu, nhưng cứ thế mãi, linh lực của ông cũng nhanh chóng tiêu hao — xong yêu lực trên thân tà tu kia lại không hề có dấu hiệu suy giảm!

Thời gian càng kéo dài, trán Trần Bỉnh Nam  đã lấm tấm mồ hôi, linh lực tiêu hao đã đến bảy tám phần, Minh Vân lão đầu kia sao còn chưa đến?

Sớm biết thế thì đã chẳng đồng ý với điều kiện của lão ta, thật sự, ông tự cảm thấy bản thân không phải là người thích hợp cho giao chiến mà!

Trong tiếng sấm sét vang trời, Lý Thúc Ngọc vừa né tránh công kích vừa cẩn thận quan sát yêu lực của tên tà tu kia.

“Không ổn.”

“Yêu lực vì sao lại  không có dấu hiệu suy giảm?”

Ánh mắt chầm chậm hạ xuống, nhìn về phía rễ cây dưới thân hắn, bất chợt nghĩ đến điều gì đó.

Yêu thân của hắn tuy đã khô héo, song yêu lực vẫn còn, chẳng qua yêu lực trước kia đều được tích tụ dưới gốc rễ, hiện giờ sau khi yêu hóa song thủ, chính là lúc hắn đang từ từ chuyển dời yêu lực trở lại cơ thể!

Loading...