Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 84: Kho báu Lăng Vân
Cập nhật lúc: 2025-04-08 12:55:19
Lượt xem: 167
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong khi nói chuyện, Tông chưởng môn đã dẫn Sở Lạc đến trước cửa kho báu Lăng Vân.
Sở Lạc mới bừng tỉnh: "Chưởng môn, ta đã có vũ khí rồi, có thể chọn đồ khác không?"
Nàng vẫn chưa đến Trúc Cơ, không thể dùng thẻ môn phái mở kho báu Lăng Vân, nhưng những ngày qua tiếp xúc với các đệ tử Trúc Cơ, nàng cũng đã biết kho báu Lăng Vân là một nơi tốt, giống như phòng tu luyện của Lăng Vân Tông, là nơi có thể làm người ta làm việc cật lực mà vẫn vui vẻ.
Các đệ tử bình thường sử dụng điểm cống hiến để đổi lấy bảo vật từ kho báu Lăng Vân, cần phải đến Phòng Môn Sự để đổi. Những trường hợp như thế này, trực tiếp mở kho báu Lăng Vân vào chọn lựa đều là khi đệ tử môn phái có đóng góp lớn cho tông môn, Tông chưởng môn mới trực tiếp dẫn đến để chọn phần thưởng.
"Tất nhiên là có thể." Tông chưởng môn không nghĩ ngợi gì, trực tiếp trả lời.
Lần này Tông chưởng môn nói là để bồi thường cho Sở Lạc, nhưng cũng có chút tính toán trong đó, tình hình ở Hoàng Tuyền Cốc khác với những nơi khác, trong đó chỉ có Kim Tịch Ninh, nhưng trên người Kim Tịch Ninh không có bảo vật nào có thể tặng cho đệ tử của mình để phòng thân, nên ông mới để Sở Lạc chọn một món linh khí thượng phẩm trong Bảo Khố Linh Vân coi như là bù đắp.
Điện vàng cao vút chạm trời, chạm trổ hoa văn tinh xảo, khắp nơi trong Lăng Vân Tông đều toát lên khí chất cổ kính và trầm ổn, chỉ riêng nơi này là vô cùng xa hoa, vừa nhìn đã biết bên trong chứa đầy bảo vật quý giá.
Những tông môn khác dĩ nhiên không dám phô trương như Lăng Vân Tông, bởi vì bọn họ không có cửu trọng kết giới thần quỷ cũng không thể xâm phạm như nơi này.
Cửu trọng kết giới này do chính Bạch Thanh Ngô thiết lập, cho đến tận bây giờ, trải qua hàng ngàn năm, chưa từng có ngoại địch nào phá được kết giới để tiến vào trong tông môn.
Ngoại trừ Kim Tịch Ninh, nhưng nàng không phải là địch nhân, cũng chưa phá toàn bộ kết giới, chỉ mới phá được ba tầng.
Kim ấn chưởng môn chính là chìa khóa để mở cửa Bảo Khố Lăng Vân. Sở Lạc đứng bên cạnh Chưởng môn Tống, chỉ thấy ông phất tay áo, ánh kim quang tuôn ra nhập vào cánh cửa, các hình tượng tiên nhân cưỡi mây lướt gió khắc trên cửa lập tức sáng rực lên ánh sáng vàng kim.
“Đi thôi.” Chưởng môn Tống nói một tiếng, sau đó bước lên trước một bước, trực tiếp xuyên qua cánh cửa Bảo Khố Lăng Vân.
Sở Lạc cũng làm theo, khoảnh khắc nàng xuyên qua cánh cửa, cảm giác như đi qua một tầng sương mỏng, hẳn là cánh cửa bảo khố này cũng làm từ vật liệu cực kỳ hiếm có.
Vừa vào trong, liền nghe thấy một khúc nhạc nhẹ nhàng, du dương từ chuông trống vang lên, như đang nghênh đón khách quý.
Sở Lạc không nhịn được nhìn về hướng phát ra âm thanh, liền thấy một bộ biên chung lớn được đặt ở một bên, khúc nhạc đang được chính bộ chuông ấy tự diễn tấu, hai bên còn có hai cái trống lớn phụ họa.
“Bộ chuông trống này tên là ‘Thức Nhân’, Tiểu Lạc, con đặt tay lên chuông đi.” Chưởng môn Tống nói.
Sở Lạc làm theo, vừa đặt tay lên biên chung, lập tức vang lên một tiếng trống trầm đục.
Giống như tiếng trống trước khi ra trận, trong Bảo Khố Lăng Vân bỗng nổi gió, gió thổi làm chuông rung, phát ra âm thanh như tiếng binh đao sắt thép va chạm, sát khí tràn ngập.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Sắc mặt Chưởng môn Tống bỗng thay đổi, ông chăm chú nhìn cô bé đang đứng trước bộ biên chung.
Chờ cho khúc nhạc ấy dừng lại, chuông trống im bặt, gió cũng ngừng thổi.
Sở Lạc rút tay khỏi chuông, hơi mơ hồ hỏi: “Vừa rồi đổi khúc à?”
“Khi gặp người, bộ chuông trống này sẽ diễn tấu khúc ‘Nhập Đạo’, lúc nhận người thì sẽ tùy theo căn cơ mà tấu những khúc khác nhau, có thể êm dịu du dương, cũng có thể mạnh mẽ hào hùng. Nhưng vừa rồi khúc mà chuông trống tấu lên là ‘Phá Trận Khúc’, từ trước đến nay chỉ có sư tổ con đến đây mới từng khiến nó tấu lên khúc đó một lần. Sau đó, không ai làm được nữa.”
Khi nói lời này, sắc mặt Chưởng môn vô cùng nghiêm túc, sau một lúc im lặng mới nói tiếp: “Tiểu Lạc, con cứ tự mình chọn một món trong bảo khố đi.”
Sở Lạc gật đầu, rồi bước về phía trung tâm bảo khố, còn Chưởng môn thì ở lại trước bộ biên chung.
Sở Lạc chỉ nghe sau lưng lại vang lên những khúc nhạc khác nhau từ chuông trống, nhưng tuyệt nhiên không có lại bản ‘Phá Trận Khúc’ mà nàng vừa nghe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-84-kho-bau-lang-van.html.]
Nhưng giờ nàng cũng chẳng có tâm trạng suy nghĩ nhiều, vì bảo vật trong kho này sáng chói đến mức suýt khiến nàng hoa cả mắt.
Không gian bên trong bảo khố cực lớn, không chia thành tầng, đủ loại linh vật gần như phủ kín các vách tường.
Sở Lạc chỉ mới đi một vòng ở tầng dưới thôi mà đã thấy lòng rạo rực trước đủ loại linh vật, nhưng nàng vẫn muốn xem thêm phía trên nữa, vậy phải làm sao để bay lên đây...
Đúng lúc nàng còn đang lúng túng, một cụm mây trôi lơ lửng trong bảo khố từ từ bay đến, lót dưới m.ô.n.g nàng rồi nhẹ nhàng nâng nàng bay lên không trung.
Linh đan diệu dược, trận bàn phù lục, linh khí bí tịch, thậm chí còn có các ấu thú linh thú, hoặc trứng thú cưng đang trong giai đoạn ấp nở...
Mây trôi theo ý niệm của Sở Lạc, đột nhiên dừng lại trước một bộ tâm pháp hỏa hệ thượng phẩm cấp Thiên.
“Sư tổ vẫn chưa cho ta học tâm pháp khác, thôi nhìn cái khác đi.”
Lang thang một hồi lâu, mây lại lững lờ trôi đến chỗ khác, lúc ngang qua một bàn toán ngọc, Sở Lạc lặng lẽ lùi lại.
“Tuế Tuế Niên Niên, linh khí thượng phẩm, loại công kích.”
Ánh mắt Sở Lạc rơi lên phần giới thiệu của bàn toán ngọc.
“Ngọc châu trắng: Tăng gấp đôi tốc độ tụ linh khi tu luyện, kéo dài một canh giờ, mỗi ngày dùng được một lần.”
“Ngọc châu đen: Tăng 50% sức tấn công hiện tại, kéo dài trong một nén nhang, mười ngày dùng một lần.”
“Ngọc châu vàng: Lập tức hồi đầy linh lực và thể lực hiện có, mỗi tháng dùng một lần.”
“Thì ra là linh khí chuyên dùng để buff sức mạnh, đúng là đồ tốt!” Sở Lạc vui vẻ lấy bàn tính ngọc xuống, sau đó chạy về phía Tống chưởng môn đang đứng ở chỗ chuông đá.
“Tông chủ, con chọn xong rồi!”
Nghe vậy, Tống chưởng môn liền quay đầu nhìn sang, khi thấy bàn tính ngọc trong tay Sở Lạc thì hơi ngạc nhiên: “Món này tuy là linh khí hệ tấn công, nhưng bản thân sức công phá lại không nổi trội. Nếu muốn phát huy toàn bộ uy lực, tốt nhất nên kết hợp với một món bản mệnh linh khí thật mạnh. Con không muốn xem thêm nữa sao?”
Ông không biết rằng bản mệnh linh khí mạnh thì Sở Lạc đã có rồi, lại còn là Phá Hiểu từng được sư tổ sử dụng. Nay thêm bàn tính Tuế Tuế Niên Niên này nữa, đúng là có thể phát huy sức mạnh đến mức cực hạn.
“Con đã quyết định rồi thì chọn món này đi.” Tống chưởng môn không nói thêm lời nào, dẫn Sở Lạc rời khỏi Lăng Vân Bảo Khố, rồi đi thẳng đến đảo Phủ Vân.
Tại đại điện Phủ Vân, bên cạnh chỗ Tống chưởng môn thường làm việc, đã kê thêm một chiếc bàn. Trên bàn lúc này lại chất đống lên một đống... "bài thi".
Vừa nhìn thấy đống đó, Sở Lạc lập tức dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Không thể nào… Không thể nào… Xuyên đến giới tu tiên mà cũng không thoát nổi thi cử sao?!
Quả nhiên, ngay giây sau, Tống chưởng môn mở miệng nói:
“Đệ tử mới nhập môn mỗi khóa đều phải trải qua một vòng khảo nghiệm, chủ yếu là để đánh giá tâm tính. Khi Bích Lạc Phong tổ chức đánh giá đệ tử mới, vì tên con không có trong danh sách đệ tử, nên Lệnh Đường cũng không thông báo cho con. Hôm nay còn sớm, vậy thì làm bài khảo nghiệm bù đi.”
Sở Lạc giật nhẹ mí mắt.
Cái nên đến, có trốn cũng không thoát…