Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Nữ Chính Cũng Không Cứng Mệnh Bằng Ta - Chương 86 – Cấm mò cá

Cập nhật lúc: 2025-04-08 12:56:34
Lượt xem: 176

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi ký khế ước, ngồi thiền quan tưởng, khác với ấn ký kim sắc của Phá Hiểu, trong thức hải của nàng xuất hiện một bàn toán ngọc thu nhỏ, trên đó chỉ có ba viên toán châu: trắng, đen và vàng.

Viên màu trắng có thể tăng gấp đôi tốc độ tu hành, duy trì trong một canh giờ, mỗi ngày có một lần cơ hội. Hôm nay cũng sắp hết rồi, Sở Lạc không muốn lãng phí nên dùng ý niệm khẩy viên toán châu màu trắng. Ngay lập tức, như thể có một tụ linh trận thu nhỏ xuất hiện quanh người nàng, hơn nữa trận pháp đó còn tự động sàng lọc ra hỏa linh khí, nhanh chóng tụ về phía nàng.

Sáng hôm sau, Sở Lạc mở mắt ra sau khi ngồi thiền, tinh thần sảng khoái, thu dọn chỉnh tề rồi ra ngoài. Nhưng vừa mở cửa viện, nàng liền thấy một con hươu bảy sắc xinh đẹp đang đứng ngay trước cửa, miệng còn ngậm một phong thư.

Sở Lạc nghi hoặc nhận lấy thư, xé ra thì thấy đúng là nét chữ của Tống chưởng môn.

Hôm nay học tại Lãm Cô Đảo, trưởng lão Mộ Giang, học thương pháp.

Dự Trần đảo, đảo chủ Minh Vân, học trận pháp.

Ta đã thông báo với hai vị trưởng lão, Lộc Tầm Tinh sẽ đưa ngươi đến các đảo học tập, sau khi được công nhận mới được quay về.

Miệng Sở Lạc hơi mở ra. Nàng dường như đã hiểu những gì Hà Nghiễn Sơ nói hôm qua rồi.

Đóng cửa lại, Sở Lạc ngồi lên lưng Lộc Tầm Tinh. Linh thú này đưa nàng một mạch đến trước mặt trưởng lão Mộ Giang ở Lãm Cô Đảo.

Trưởng lão Mộ Giang đã chuẩn bị từ sớm, sau khi bảo nàng lấy thương ra thì bắt đầu dạy từ cơ bản, tiếp theo là những chiêu thức thường dùng trong giao chiến.

Có kinh nghiệm mà sư tổ truyền lại, Sở Lạc học rất nhanh. Nhưng đáng tiếc là trưởng lão Mộ Giang lại vô cùng nghiêm khắc, bắt nàng luyện đi luyện lại không ngừng, đến mức không thể sai sót mới thôi.

Trong lúc nghỉ ngơi, Sở Lạc định tìm một chỗ yên tĩnh để ngồi thiền, vừa đến bên sông và ngồi xuống thì bất chợt phát hiện bên bờ đối diện có một bé con khoảng bốn tuổi đang nằm sấp.

Đứa nhỏ này không giống với những đứa trẻ khác, tóc nó màu xanh lơ rất nhạt, đôi mắt cũng mang sắc ấy, lúc này đang duỗi đôi tay mũm mĩm nghịch nước.

"Muội muội nhỏ, muội đang làm gì vậy?" Sở Lạc không kìm được lên tiếng hỏi.

Đứa nhỏ đáp bằng giọng non nớt: "Ta đang mò cá."

Sở Lạc chớp mắt, rồi nhìn sang tấm biển không xa phía sau bé con kia.

Trên biển chỉ viết bốn chữ — Cấm mò cá.

Chẳng bao lâu sau, bé con đã mò được một con cá mập mạp từ dưới nước, ngây ngô giơ lên cho Sở Lạc xem: "Mò được rồi."

Đứa bé trắng trẻo đáng yêu khiến Sở Lạc cũng không kìm được mà tạm thời quên đi tấm biển “Cấm mò cá”, vỗ tay tán thưởng: "Giỏi quá!"

"Tỷ tỷ xinh đẹp có muốn ăn cá không?" Bé con lại nói.

"Hả?"

Một lúc sau, Sở Lạc ngồi bên bờ sông phía đối diện, quay đầu nhìn lại tấm biển phía sau viết rõ — Cấm nướng cá, rồi lại nhìn đứa bé đang nướng cá rất thuần thục cách đó không xa, không hiểu sao lại có cảm giác... có gì đó không đúng lắm.

Sau khi cá chín, đứa bé chia một nửa cho Sở Lạc.

Vừa học thương pháp nửa ngày nên cũng đói, Sở Lạc liền nhận lấy cá từ tay nó.

Đứa nhỏ cũng ngồi xuống bên cạnh nàng, ăn cá đầy thỏa mãn.

Sở Lạc đang định khen tay nghề của nó, thì bỗng nhiên có một giọng nữ vang lên:

"Tần Tiểu Sa, có phải lại đi bắt cá rồi không!"

Vừa nghe thấy giọng này, đứa nhỏ lập tức run bắn, vội vàng đưa cá cho Sở Lạc, sau đó nhảy tõm xuống sông.

"Này! Muội muội nhỏ, trong đó có thể c.h.ế.t đuối đấy!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-nu-chinh-cung-khong-cung-menh-bang-ta/chuong-86-cam-mo-ca.html.]

Sở Lạc vừa định nhảy xuống cứu, thì thấy sau khi đứa nhỏ nhảy xuống, mặt nước chỉ gợn lên một vòng sóng nhẹ, chẳng mấy chốc đã yên ắng như thường, ngay cả bong bóng cũng không có.

Chắc là thuật tránh nước gì đó…

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Không lâu sau, nữ tử vừa hét lên ban nãy bay tới, bốn mắt nhìn nhau với Sở Lạc.

Lúc này, Sở Lạc nhìn xuống cá nướng trong tay mình, rồi lại nhìn tấm biển "Cấm nướng cá" bên cạnh...

Người phụ nữ ấy mặc hắc y, sau lưng đeo trọng kiếm, lúc nhìn thấy Sở Lạc thì như đã nhận ra nàng.

"Sở sư muội, người nướng cá ban nãy chạy đi đâu rồi?"

Nghe vậy, Sở Lạc giơ tay chỉ xuống nước.

Khi Tần Tiểu Sa bị Vãn Tranh lôi lên khỏi sông, tay chân ngắn ngủn vùng vẫy loạn xạ trong không trung.

"Hu hu hu, con không muốn luyện kiếm!"

Vãn Tranh không nhiều lời, trực tiếp xách Tần Tiểu Sa quay về.

Cô bé bốn tuổi ngẩng mặt nhìn Sở Lạc càng lúc càng xa… cùng với cá nướng trong tay nàng.

"Hu hu hu, cá nướng của con——"

Sở Lạc lắc đầu: "Đáng thương thật."

Rồi âm thầm cắn thêm một miếng cá nướng.

"Hu hu hu, cá nướng, cá nướng của con…" – giọng Tần Tiểu Sa mỗi lúc một xa.

Ăn xong, nàng lại quay về chỗ trưởng lão Mục Giang tiếp tục khóa học “địa ngục”. Khoảng một canh giờ sau, hắn mới hài lòng cho nàng rời đi.

Sở Lạc nằm sấp trên lưng Lộc Tầm Tinh, điểm đến tiếp theo là Dự Trần Đảo để học trận pháp. Đảo chủ Minh Vân đã cảm nhận được khí tức của hươu Tầm Tinh bay tới nên đã chờ sẵn ở rìa đảo.

Khi tới nơi, Sở Lạc đã hồi phục chút tinh thần, xuống hươu, lễ độ hành lễ với đảo chủ.

"Vãn bối Sở Lạc, bái kiến tiền bối Minh Vân."

Đảo chủ Minh Vân có vẻ ngoài hiền hòa, lúc này nhẹ gật đầu đáp: "Chưởng môn đã nói với ta việc ngươi muốn học trận pháp, từ nay về sau sẽ do ta phụ trách dạy nhập môn, có gì nghi ngờ thì cứ hỏi. Hôm nay giảng trận, tới Phi Vân Các đi, còn có hai đồ đệ thân truyền của ta sẽ cùng học với ngươi, để ta truyền tin cho họ."

Sở Lạc lễ phép cảm tạ, rồi theo đảo chủ Minh Vân đến Phi Vân Các.

Phong cảnh ở Dự Trần Đảo rất đẹp, trong đó nơi ngắm cảnh đẹp nhất chính là tầng cao nhất của Phi Vân Các. Nơi này trang trí đơn giản nhưng trang nhã, có một khung cửa sổ lớn chiếm gần hết một mặt tường, thường được mở rộng, có thể nhìn thấy toàn cảnh Dự Trần Đảo.

Trong lầu, hương đang đốt, trà vẫn còn nóng, trong khung cảnh như vậy rất dễ khiến người ta tĩnh tâm.

Đảo chủ Minh Vân trước tiên hỏi qua một vài kiến thức cơ bản về trận pháp của Sở Lạc, cũng vừa hay chờ hai đồ đệ của ông đến.

Cùng lúc đó, hai người nhận được tin cũng đang trên đường đến Phi Vân Các, gặp nhau giữa đường.

Khi thấy bóng người quen phía trước, Tằng Ngôn Hi liền gọi: "Lý sư đệ!"

Nghe tiếng gọi, Lý Thúc Ngọc quay đầu lại: "Tằng sư huynh."

Tằng Ngôn Hi sải bước lên trước, cười nói: "Nghe nói hôm nay người sẽ cùng chúng ta nghe sư tôn giảng trận là đệ tử mới của cửu trưởng lão, tên là Sở Lạc, nghe đâu trước kia từng sống ở Bích Lạc Phong. Sư đệ từng tới Bích Lạc Phong làm việc cho môn phái, có từng gặp qua vị sư muội này không?"

Lý Thúc Ngọc lắc đầu: "Chưa từng gặp, nhưng… ta từng quen một vị sư muội họ Sở ở Bích Lạc Phong."

"Họ Sở cũng hiếm gặp đấy, biết đâu người ngươi quen lại chính là đệ tử của cửu trưởng lão thì sao," – Tằng Ngôn Hi lại cười – "Dù sao lát nữa cũng sẽ gặp rồi."

Loading...