Người Luôn Ở Bên Em - Chương 104
Cập nhật lúc: 2025-01-03 09:50:23
Lượt xem: 27
Triệu Thừa Dư nhìn Cố Hàm Ninh cười yếu ớt, đáy lòng lập tức lại trở nên cuồng loạn, vừa rồi như dòng nhiệt quay cuồng, giống như lập tức tăng lên gấp bội, xông thẳng lên gáy cậu.
“A…vậy, vậy mình đi vào trước…” Nói xong, Triệu Thừa Dư nhanh chóng đi vào trong cửa, “Uỳnh” một tiếng nặng nề đóng cửa lại, dựa lưng vào cửa, nhắm mắt lại hít sâu một hơi.
Nhất định là cậu đỏ mặt rồi! Triệu Thừa Dư bi ai nghĩ.
Chờ đến khi Triệu Thừa Dư cực lực bình tĩnh lại, xin phép nghỉ, giải thích với đội trưởng “có một bạn học tìm đến, tạm thời không tham gia cuộc thảo luận”, nhận được câu “đi đi đi đi, dù sao cũng không có gì, chính là chúng ta nhàn rỗi nhàm chán g.i.ế.c thời gian mới cùng nhau tụ tập trò chuyện mà thôi, chơi thật vui vẻ vào, buổi tối không về cũng không sao!” Sau khi được đồng ý, cậu giống như là vô cùng tùy ý xách ba lô của mình lên, trong lòng ăn mừng thói quen tối nào sau khi rửa mặt xong cũng bỏ cẩn thận vào trong ba lô thật vô cùng tốt, sau đó cười tạm biệt chín vị đàn anh, xoay người ra cửa.
Ngoài cửa, Cố Hàm Ninh đang dựa vào vách tường hành lang, nhàm nhín thưởng thức tranh sơn dầu treo trên tường, nghe được tiếng mở cửa quay đầu lại, nhìn về phía Triệu Thừa Dư mím môi cười.
Nhịp tim mà Triệu Thừa Dư cố gắng ổn định lại, vừa nhìn thấy nụ cười của Cố Hàm Ninh lại bắt đầu không khống chế được mà đập loạn lên, cậu nắm lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, bước chân phơi phới, đi đến chỗ Cố Hàm Ninh.
Căn phòng mà Cố Hàm Ninh đặt ở tầng trên, ra khỏi thang máy, vào phòng, Cố Hàm Ninh đặt ba lô lên bàn, xoay người cười nói: “Mình đi lau tóc một chút, cậu xem ti vi đi.”
“A, được!” Triệu Thừa Dư nhìn Cố Hàm NInh vào phòng tắm, ngồi ở trên ghế, mở tivi lên, nhìn người dẫn chương trình đang nghiêm túc tường thuật tin tức quan trọng xảy ra trong và ngoài nước, lúc này mới cảm thấy tim đập từ từ ổn định lại.
Ai, vừa rồi làm gì mà cậu khẩn trương như vậy! Đây là phòng tiêu chuẩn, hai giường hai chăn đấy!
Triệu Thừa Dư cúi đầu vỗ trán, nhíu mày lắc đầu không thôi.
“Thừa Dư.”
Triệu Thừa Dư đang đặt nửa suy nghĩ lên bản tin, nghe được tiếng nói, quay đầu lại, thấy Cố Hàm Ninh từ trong phòng tắm thò đầu ra.
“Quần áo của mình cũng ướt rồi, cần phải tắm rửa một cái đã.”
“A, được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-luon-o-ben-em/chuong-104.html.]
Triệu Thừa Dư nhìn Cố Hàm Ninh cười rụt đầu trở về, nhìn chằm chằm cánh cửa nhà tắm không nhúc nhích tí nào, chỉ cảm thấy tim đập mới ổn định lại bắt đầu mất khống chế!
Tắm sao? Đang ở trước mắt cậu cách vị trí của cậu chỉ vài bước chân? Tắm thì không mặc quần áo để tắm đi…
Triệu Thừa Dư đột nhiên cảm thấy có chút miệng đắng lưỡi khô, bắt đầu đứng ngồi không yên, không nhịn được thay đổi tư thế ngồi, lại cảm thấy thế nào cũng không thoải mái…
______
“Rào rào rào” tiếng nước từ trong phòng tắm truyền ra, Triệu Thừa Dư cảm thấy độ ấm trong phòng tăng lên không ít, nhịn không được lại dời tầm mắt về phía bức tường phòng tắm kia. Vì dán giấy mà vách tường trở thành màu hồng nhạt, dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của cậu, không có nở hoa, cũng không biết thành trong suốt…
Triệu Thừa Dư hít thở sâu mấy lần, cuối cùng cũng có thể điều chỉnh tiếng hít thở của mình tương đối tự nhiên. Quay đầu, dính chặt mắt vào màn hình TV, lắc đầu bật cười.
Trong cả đời cậu, hôm nay lần đầu tiên cảm nhận sâu sắc, cái gì gọi là đứng ngồi không yên…Được rồi, rất nhiều rất nhiều cái lần đầu tiên buồn bực, lúng túng của cậu đều thua trong tay Cố Hàm Ninh, hơn nữa, ngọt như đường…
Lúc Cố Hàm Ninh từ trong phòng tắm đi ra, liền thấy Triệu Thừa Dư dựa lưng vào thành giường, cau mày có chút nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình TV. Miệng cô cong lên, tầm mắt từ trên mặt Triệu Thừa Dư, chuyển sang quảng cáo đang được chiếu sau khi bản tin kết thúc, hơi hơi nhíu mày, ánh mắt tràn đầy không hiểu.
Chẳng lẽ xem quảng cáo cũng có thể ưu quốc ưu dân (buồn vì dân vì nước)? Hay là bởi vậy cậu đang tự hỏi vấn đề trọng đại của cuộc sống?
Cố Hàm Ninh mím môi cười, xoay người mở tủ quần áo trên hành lang ra, xoay người lấy máy sấy tóc từ bên trong ra.
Tiếng mở cửa tủ quần áo nhè nhàng, khiến Triệu Thừa Dư xoay người lại, cậu vừa quay đầu đang muốn nói chuyện, lại thiếu chút nữa cắn vào đầu lưỡi của mình.
Trên hành lang, trước tủ quần áo, Cố Hàm Ninh chỉ mặc một chiếc áo tắm màu trắng, chân trần, lộ ra phần chân dưới đầu gối, tóc dài đen ướt rối tung sau lưng cô, bởi vì khom lưng mà tóc rũ xuống bên mặt, che khuất hơn nửa gò má, chỉ lộ một chút chóp mũi cao.
Thật là một bức mỹ nhân xuất dục đồ (*) thật đẹp…
[(*) Bức tranh mỹ nhân vừa tắm xong]
Triệu Thừa Dư không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt, trái tim giống như sắp nhảy ra khỏi cổ họng! Cậu phút chốc sững sờ, nhìn Cố Hàm Ninh cười yếu ớt đi tới trước mặt cậu.