Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Luôn Ở Bên Em - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-01-03 09:50:45
Lượt xem: 30

“À, bên ngoài mưa lớn như vậy, hơn nữa áo khoác của mình cũng ướt, nếu không liền ăn ở trong phòng đi? Chúng ta kêu phục vụ phòng?” Cố Hàm Ninh nhìn mưa to ngoài cửa sổ không có chút nào giảm bớt nói.

 

“Ừ, cũng tốt…” Triệu Thừa Dư hơi hơi chần chừ nói, chỉ có thể đồng ý. Thật ra, cậu càng muốn rời đi khỏi căn phòng mập mờ có giường, chỉ cậu và cô gái cậu yêu này, nếu không, cậu thật sợ một giây sau mình liền biến thân…

 

Được rồi, chính nhân quân tử quả nhiên là nghề nghiệp khó khăn nhất ở trên đời này!

 

“Mọi người lần này có thể được thứ mấy?” Dĩ nhiên Cố Hàm Ninh cũng có thể nhìn ra Triệu Thừa Dư không được tự nhiên, liền cười tìm đề tài khác.

 

“Nhất định là top ba. Điểm đồng đội của bọn mình hiện nay là thứ nhất, nhưng còn tác phẩm dự thi chưa chấm điểm, nhưng, bọn mình có lòng tin, chỉ cần có thể làm công bằng, công chính, đứng thứ nhất, cũng không phải là không thể!”

 

Nói đến cái này, sắc mặt Triệu Thừa Dư tự nhiên rất nhiều, ngồi ngay ngắn, mắt tỏa sáng tự tin. Đây cũng là vầng hào quang mà cảm giác đạt thành tự trong sự nghiệp có thể cho người đàn ông!

 

Cố Hàm Ninh nghĩ, Triệu Thừa Dư như vậy thật mê người!

 

“Thật là giỏi!” Cố Hàm Ninh khen ngợi, nói thật lòng thật dạ, nói xong, bước chân xuống giường, ngồi xuống mép giường Triệu Thừa Dư, vươn người qua, khẽ hôn nhẹ trên môi cậu một cái.

 

“Đây là phần thưởng cho cậu…”

 

Triệu Thừa Dư mở to mắt, nhìn Cố Hàm Ninh cười tít mắt, khẽ cười khổ, đưa tay kéo Cố Hàm Ninh vào trong lòng, cúi đầu hôn xuống!

 

Trong sự vần vò khẽ miết, cậu thở dồn dập, hốt hoảng nghĩ: cậu không làm nổi thánh nhân…

 

Cố Hàm Ninh vô cùng phối hợp nhẹ nhàng rúc vào trong lòng của Triệu Thừa Dư, khi tiếng thở dốc dần trở nên nặng nề của cậu, nhẹ nhàng mở môi ra, ngoan ngoãn tiếp nhận sự thăm dò của cậu.

 

Bên tai truyền đến tiếng rên khẽ kiều mỵ trầm trầm, khiến Triệu Thừa Dư dâng trào nhiệt huyết trong nháy mắt, bên trong kêu gào, đòi hỏi nhiều hơn!

 

Cho đến khi hai người có chút khó thở, Triệu Thừa Dư mới miễn cưỡng thoáng bỏ ra nhìn Cố Hàm Ninh khép hờ mắt, gò má đỏ bừng, nhẹ giọng thở hổn hển, cậu chỉ cảm thấy càng thêm khó thở.

 

Áo tắm bó sát khi hai người ôm ấp lỏng ra, từ bờ vai bên phải đến lồng ngực, một mảng da thịt lớn mịn màng trắng nõn lộ ra trước mắt Triệu Thừa Dư, dường như chỉ cần nhẹ nhàng kéo một cái, liền tuột xuống dưới, không còn che giấu chút nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-luon-o-ben-em/chuong-106.html.]

Vừa rồi để tiện ôm ấp, Cố Hàm Ninh dạng chân ngồi ở trên đùi của cậu, hai cái đùi trắng nõn đè lên chân của cậu, vạt áo tắm đã sớm vén lên tận đùi cô. chỉ đủ che bộ phận nào đó, lại càng thêm chọc người!

 

Thật sự chỉ có một chiếc áo tắm sao?

 

Triệu Thừa Dư không dám nghĩ quá sâu, tầm mắt do dự, không biết nên nhìn về phía nơi nào, giống như chỗ nào cũng không nên xem, nhưng chỗ nào cũng có một lực hấp dẫn khiến cậu khó mà tránh thoát được…

 

Cố Hàm Ninh nhìn biểu cảm như là giãy dụa của TRiệu Thừa Dư, một tay vịn vai cậu, đầu đặt lên trên bả vai bên kia của cậu, buồn cười bật cười.

 

Tay Triệu Thừa Dư để lên eo Cố Hàm Ninh cứng đờ, lập tức bất đắc dĩ nhắm mắt lại.

 

Được rồi, ở trước mặt Cố Hàm Ninh, thể diện của mình cũng mất sạch nhiều lần như vậy, còn có cái gì có thể so đo?

 

“Đừng đùa mình…mau dậy đi…” Giọng Triệu Thừa Dư so với bình thường càng thêm trầm thấp, mang theo một hơi thở dài không biết làm sao.

 

Nhưng Cố Hàm Ninh không có ngẩng đầu, chỉ bám vai cậu, xê dịch chỗ ngồi, chỉ chốc lát sau, liền cảm thấy dưới m.ô.n.g mình chạm đến chỗ cứng rắn gồ lên.

 

Chỗ đó cô ấy…không mặc…chạm vào …. của mình

 

Triệu Thừa Dư chỉ cảm thấy trong đầu nổ tung, một luồng run rẩy không cách nào khống chế từ chỗ hai người chạm vào nhau nhanh chóng lan tràn, thẳng đến tứ chi của cậu!

 

Trong cổ họng của cậu mơ hồ bật ra một tiếng rên khẽ, đôi tay giống như có ý thức vậy, nâng eo Cố Hàm Ninh di chuyển trước sau.

 

Cố Hàm Ninh cắn môi dưới, đè nén tiếng rên khẽ trong lúc lơ đãng bật ra. Chỗ mềm mại của cô, đang vuốt ve trên lớp vải dệt thô ráp, chỉ động một chút, liền truyền đến một xúc cảm tê dại, khí nóng dưới bụng giống như tụ lại một chỗ, dần dần lớn mạnh.

 

Cố Hàm Ninh hơi hơi ngửa đầu, nhịn không được nhẹ giọng rên rỉ.

 

“Thừa Dư…”

 

Đáy lòng ngày càng nóng, lại giống như ngày càng hư không, cô vô thức gọi tên Triệu Thừa Dư, lại không phân biệt được là ngăn cản hay là cổ vũ.

 

Bên tai Triệu Thừa Dư truyền đến tiếng rên khẽ mềm mại của Cố Hàm Ninh, đánh vỡ chút xíu tự chủ còn sót lại của cậu. Cậu vội vàng tới gần, môi hôn lên cái cổ trắng như tuyết trước mắt, một tay dò xét lên trên, dễ dàng chạm tới chỗ mềm mại dưới lớp vải dệt!

Loading...