Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Luôn Ở Bên Em - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-01-09 11:37:08
Lượt xem: 24

Bữa tối này là Triệu Thừa Dư mời, vì Mạnh Khởi Đức nói cậu ấy còn không có cơ hội lên sân, vì thế Triệu Thừa Dư tốt bụng, muốn an ủi thật tốt linh hồn bé nhỏ của người bị bỏ rơi là cậu ta.

 

Thịnh Mạn Mạn đương nhiên là người đầu tiên vỗ tay tán thành.

 

Thôi Hà Miêu vốn định gọi Bạch Vũ Hân , nhưng gọi điện thoại thì cô nàng không nghe máy.

 

Thật ra trong lúc diễn ra trận đấu Cố Hàm Ninh có nhìn thấy Bạch Vũ Hân, nhưng chờ đến lúc nghỉ giữa trận thì lại không thấy bóng dáng cô ấy đâu nữa. Trước khi trận đấu bắt đầu, cô có nhìn thấy bạn gái mới của Cao Thần. Mặc dù là trời mùa thu, hơi se lạnh nhưng cô ấy vẫn mặc váy ngắn, để lộ đôi chân trắng nõn, trang phục rực rỡ bắt mắt, nhìn qua còn có cảm giác cô ấy lớn hơn Cao Thần vài tuổi, xinh đẹp thì có xinh đẹp, nhưng so với cô bạn gái dễ thương lúc trước thì còn thiếu mấy phần khí chất. Lúc Cố Hàm Ninh nhìn qua, vừa vặn nhìn thấy cô ấy thân mật rúc vào lòng Cao Thần ngồi bên cạnh, hai người coi như xung quanh không hề có một người nào khác, thân mật mà trò chuyện, dính sát lấy nhau, không hề để lộ ra một khe hở nào.

 

Cố Hàm Ninh không biết, Bạch Vũ Hân có thấy hay không. Nhưng chắc hẳn cô ấy đã không bỏ lỡ cảnh tượng lúc đó. Dù sao cô ấy lúc nào cũng dõi theo bóng dáng của Cao Thần. Luôn luôn thâm tình với người đó, sẽ cảm thấy đau lòng, thấy người ấy thay bạn gái như thay áo cũng sẽ thương tâm như vậy.

 

Cho dù luôn luôn ở bên cạnh anh nhưng ánh mắt thâm tình của anh chưa chắc đã thuộc về cô. Nhưng so với việc làm một người bạn gái không biết lúc nào sẽ bị thay thế thì làm một người bạn vẫn tốt hơn, có lẽ Bạch Vũ Hân cũng biết mình nên lựa chọn như thế nào.

 

Cố Hàm Ninh nghĩ, kiếp trước, lúc Bạch Vũ Hân cuối cùng cũng bị Cao Thần kéo vào ngực, không biết cô ta có cảm thấy thoả mãn sung sướng vì ước muốn nhiều năm đã đạt được hay không?

 

Đối với Bạch Vũ Hân, cảm giác của Cố Hàm Ninh luôn luôn rất phức tạp.

 

Bạn thân, tình địch, mối quan hệ của hai người bọn họ từ kiếp trước đến kiếp này đã không còn tồn tại nữa.

 

Bạch Vũ Hân đương nhiên không có chút cảm giác nào, nhưng cô lúc nào cũng đeo nặng trên vai cả yêu đơn phương lẫn hận thù. Giờ những cảm xúc mãnh liệt đó đã dần dần phai nhạt, nhưng những kí ức kia thì vẫn còn tồn tại, chỉ là lúc nhớ đến thì bình thản hơn trước, khi vô tình nhớ lại có cảm giác hơi hốt hoảng, giống như đang nhìn thấy cuộc sống của một người khác.

 

Thật ra cũng không còn quan hệ gì nữa rồi. Chỉ cần cô muốn, tất cả đều có thể biến mất như chưa từng tồn tại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-luon-o-ben-em/chuong-158.html.]

 

Đối với người như vậy, cô không còn cách nào có thể đưa ra tình cảm một lần nữa. Ác cảm chậm rãi nhạt đi, mà cảm tình, cũng sẽ vĩnh viễn không bao giờ quay lại.

 

Bạch Vũ Hân, tôi đã không còn hận cậu nữa. Vì cậu so với tôi, càng đáng thương hơn rất nhiều.

 

Buổi tối hôm ấy, Bạch Vũ Hân rất khuya mới trở về, Cố Hàm Ninh đã sớm đi nằm, nhưng nghe thấy những tiếng nức nở nho nhỏ thì hơi giật mình tỉnh dậy, thấy đèn bàn của Bạch Vũ Hân vẫn sáng, dáng người mỏng manh nằm sấp trên bàn viết, cô bình tĩnh nhìn vài giây, trong lòng khẽ thở dài, sau đó lại nằm xuống ngủ thiếp đi một lần nữa.

 

Ăn xong cơm chiều, Triệu Thừa Dư cùng Mạnh Khởi Đức đưa bạn gái về phòng ngủ của bọn họ, lưu luyến không rời rồi mới trở về nghỉ ngơi. Sáng ngày kia, bọn họ còn có hai trận đấu, giữ gìn thể lực dồi dào là việc vô cùng quan trọng.

 

Cố Hàm Ninh kéo Triệu Thừa Dư đến nơi không có ánh đèn đường rọi tới, vòng tay ôm anh, sau đó thân mật trao cho nhau những nụ hôn dịu dàng mà nóng bỏng, mãi cho đến khi cả hai dường như không thở nổi mới buông ra.

 

“Sau khi anh trở về phòng ngủ nhớ phải ngay lập tức rửa mặt rồi đi nghỉ, không được lãng phí thời gian nữa..”

 

“Được. Em cũng nghỉ sớm đi. Đợi đến cuối tuần có nhiều thời gian hơn anh sẽ ở bên cạnh em”. Triệu Thừa Dư thấp giọng hứa hẹn, cúi đầu hôn lên trán Cố Hàm Ninh.

 

“Được.” Trong lòng Cố Hàm Ninh khẽ thở dài. Từ lúc học kì cuối bắt đầu, thời gian hai người được ở bên cạnh nhau thì ít mà xa cách nhau thì ngày càng nhiều, đương nhiên đây là so với trước kia.

 

Haizzz, lạc quan mà nói thì như vậy cũng tốt, tránh khỏi mỗi ngày đều ở bên cạnh nhau, dễ sinh ra cảm giác chán chường.

 

Kết quả là ở trận đấu cuối cùng ngày chủ nhật, Cố Hàm Ninh vốn không còn tâm trạng chú ý đến những điều khác, trong mắt cô chỉ thấy Triệu Thừa Dư đang nhíu chặt lấy lông mày, ngồi trên mặt đất.

 

Cô cũng không nhìn thấy rõ ràng, chỉ thấy Triệu Thừa Dư dường như đang rất đau đớn ôm chân mà ngồi xuống, trận đấu bị tạm dừng, kết cục là thay người, Mạnh Khởi Đức cùng một cầu thủ băng ghế tương tự cầu thủ dự bị mà Cố Hàm Ninh thấy hơi quen quen đi tới dìu Triệu Thừa Dư ra khỏi sân, theo sau là đội trưởng.

Loading...