Người Luôn Ở Bên Em - Chương 163
Cập nhật lúc: 2025-01-09 19:05:57
Lượt xem: 13
Mỗi một cô gái mơ mộng hão huyền, đều cảm thấy mình sẽ là người tình cuối cùng của người con trai đa tình mình yêu, có phong lưu phóng túng đi nữa, rồi sẽ vì mình mà dừng lại, chỉ cần có yêu, thì có thể thay đổi được tất cả!
Rất tốt đẹp nhưng cũng quá ngây thơ.
Cố Hàm Ninh càng tin tưởng, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Tốt hơn là thay vì ảo tưởng sẽ thay đổi được bạn trai của mình, không bằng ngay từ đầu hãy chọn người bạn trai tốt.Chuyện tối hôm qua của Bạch Vũ Hân, trong lòng Cố Hàm Ninh đại khái hiểu rõ, cô cũng không nói với Thôi Hà Miêu và Thịnh Mạn Mạn, hai người đó chỉ là đơn thuần quan tâm Bạch Vũ Hân mà thôi, chỉ cần người không sao là tốt rồi, về phần những thứ khác thật ra các cô cũng bất lực. Có lẽ Bạch Vũ Hân cũng có chút cảm giác bất lực nhưng trái tim đã chìm đắm rồi, nhiều khi sẽ có cảm giác thân bất do kỷ, huống hồ bản thân Bạch Vũ Hân lại là người mơ mộng đến cùng cực, có lẽ tương lai, hiện thực sẽ làm mờ đi mặt ngây thơ của cô ta, nhưng ít nhất không phải bây giờ.
Cố Hàm Ninh nghĩ tới ký ức cuối cùng của kiếp trước đã bắt đầu phai nhạt, trong lòng không khỏi thở dài: có lẽ, mất đi sự ngây thơ, Bạch Vũ Hân sẽ đáng sợ hơn.
Mới hơn ba giờ đã tan học, Cố Hàm Ninh nhớ ra còn có chút gia vị chưa mua, quyết định lại đi siêu thị một chuyến. Chọn nước tương, dấm gạo, Cố Hàm Ninh dứt khoát là mua nhiều hơn một ít tương, thời tiết càng ngày càng lạnh, cô quyết định ngày mai hoặc ngày kia sẽ làm một nồi lẩu.
Lúc trả tiền Cố Hàm Ninh tùy ý đảo mắt một chút, vừa vặn nhìn thấy Tưởng Cẩn Du, cậu đang cúi đầu nói chuyện cùng một cô gái bên cạnh, trên mặt mang theo ý cười dịu dàng. Cố Hàm Ninh nhìn một lát rồi rời mắt đi, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Như vậy rất tốt, mất đi người mà mình vẫn nhìn chằm chằm trước mắt, quay đầu lại, có lẽ mới có thể phát hiện những người khác.
Cho nên lúc Cố Hàm Ninh thanh toán tiền, xách lấy cái túi rời đi, không chú ý tới ánh mắt sững sờ của Tưởng Cẩn Du.
Thời gian sẽ chữa lành tất cả, yêu cũng được, hận cũng thế, chỉ cần bản thân bằng lòng trao tất cả cho thời gian, thì rồi sẽ có một ngày quên lãng được tình cảm rung động đến kịch liệt lúc trước, nếu nhớ được, chẳng qua cũng chỉ là một vài hình ảnh trắng đen đơn giản mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-luon-o-ben-em/chuong-163.html.]
Chỉ cần cho bản thân mình thời gian hoặc dài hoặc ngắn, sẽ có một ngày thậm chí bản thân ta rốt cuộc cũng sẽ không nhớ nổi, lúc ấy đã rơi nước mắt vì cái gì.
Mạnh Khởi Đức nộp giấy xin phép nghỉ cho thầy chủ nhiệm, khoa đặc biệt cho Triệu Thừa Dư nghỉ một tháng, lúc này Cố Hàm Ninh mới thở phào nhẹ nhõm, cô thật lo lắng Triệu Thừa Dư phải cố gắng đi học, thả lỏng xong, cô ngàn lần căn dặn Triệu Thừa Dư nhất định phải nghỉ ngơi điều dưỡng cho tốt, chân bị thương không được xuống đất. Một tháng sau, đoán chừng có thể tốt lên rất nhiều.
Mạnh Khởi Đức thì chiều nào sau buổi học hoặc sau khi ăn cơm, đều mang bài ghi chép trên lớp cho Triệu Thừa Dư, bên trên đã đánh dấu lại những chỗ cần ôn tập, cẩn thận giảng giải cho Triệu Thừa Dư, như vậy, thời gian cơm tối thường xuyên ở lại nhiều hoặc ít hơn hai người, Thôi Hà Miêu thỉnh thoảng cũng sẽ cùng đến, giúp làm việc nhà.
Thứ bảy theo đề nghị của chị Tống, bọn họ làm tiệc mừng thành công đơn giản tại căn phòng thuê được. Công ty của bọn họ đã đăng ký xong, dốc hết tài chính, dồn tâm huyết nửa năm làm phần mềm quản lý máy vi tính, rốt cục cũng ký được vài hợp đồng.
Chuyện này tất nhiên cần phải ăn mừng, buổi sáng thứ bảy, Tống Minh Huyên chủ động mời anh Bùi, kéo Thạch Lỗi đi xách đồ, cùng Cố Hàm Ninh đi chợ rau, đi dạo một vòng siêu thị, mua được vài túi thức ăn mang về.
Cố Hàm Ninh cố gắng không đưa tầm mắt nhìn sang phía khuôn mặt đang tươi cười rạng rỡ hơn bình thường của chị Tống, nghĩ đến buổi sáng nhìn thấy Bùi Duệ Triết rất hiếm khi ăn mặc chỉnh tề, đã cạo ria mép sạch sẽ, khóe miệng nhẹ cong lên thành một nụ cười, trong lòng không hiểu sao lại có chút cảm giác không quen. Được rồi, thật ra là hình tượng lôi thôi của anh Bùi đã khắc sâu vào trong lòng người khác rồi.
Trước kia lúc nghe nói anh Bùi bị bạn gái giàu có đã yêu nhiều năm vô tình vứt bỏ, trong lòng cũng từng tưởng tượng về mối tình này, cứ nghĩ rằng Bùi Duệ Triết yêu nhiều hơn, nếu không sao sẽ bị vứt bỏ.
Nhưng hôm nay sau khi quen biết, cô mới phát hiện, xác thực là đòn gánh cột một đầu nóng (so sánh một việc, một bên thì vô cùng nhiệt tình (nóng), đối phương thì lãnh đạm (lạnh) nhưng nóng rõ ràng là chị Tống, nhìn chị ấy mặc toàn quần áo hàng hiệu, nhẹ giọng cười dịu dàng lấy lòng anh Bùi, mười ngón tay giống như chưa từng dính xuân thủy (chỉ người không phải làm lụng vất vả), lại giúp anh Bùi dẹp dọn trong phòng, giặt quần áo quăng lung tung dưới sàn nhà, vậy mà anh Bùi có lúc còn để lộ ra vẻ mặt như đang mất kiên nhẫn, ban đầu cô cũng rất kinh ngạc.
Nhưng sau khi tiếp xúc nhiều hơn, trong lòng Cố Hàm Ninh đã không còn nghĩ như vậy nữa.