Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Luôn Ở Bên Em - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-01-09 19:06:25
Lượt xem: 16

Cố Hàm Ninh thật lòng cảm thấy, mẹ cô còn hài lòng về Triệu Thừa Dư hơn cô, nếu như có thể, mẹ cô giống như là muốn lập tức mang cô đi đóng gói để tặng người ta rồi, nói ra thì cô cũng không quá nhiều tuổi mà, có cần thiết phải gấp gáp như vậy không? Khoảng cách để cô thành gái già, còn có vài năm nữa mà!

 

“Ai, lễ mừng năm mới anh nói muốn đi chúc tết, em lại cứ ngăn cản anh. Nếu không thì Trung thu năm nay, anh và em cùng nhau trở về đi, chú có thích uống rượu không? Chú hình như không hút t.h.u.ố.c lá nhỉ? Cô thì thích cái gì? Em nói với anh đi, để anh chuẩn bị một chút.” Trong lòng Triệu Thừa Dư lập tức thấp thỏm không yên, cảm thấy ngày lễ ngày tết sau này đều phải đi qua thăm hỏi, có câu nói: Cắn người miệng mềm, bắt người ngắn tay (ăn của người ta, thì nói năng với người ta cũng mềm mỏng hơn, nhận lợi ích của người ta, thì không thể không giúp người ta làm việc). Như vậy chắc hẳn chú sẽ không đen mặt với anh nữa đi?

 

Cố Hàm Ninh nhịn không được khẽ nở nụ cười, trong lòng vừa ấm áp vừa ngọt ngào. Để ý cha mẹ cô như vậy, là bởi vì rất coi trọng mình đấy.

 

“Thăm hỏi gì chứ, làm gì mà cầu kỳ như vậy, ba mẹ em có phải là không biết anh đâu.”

 

“Tóm lại là phải thăm hỏi đoàng hoàng một lần, tuy rằng ba mẹ em đã biết rồi, nhưng anh còn chưa chính thức tới cửa đâu.” Triệu Thừa Dư càng nghĩ càng cảm thấy có lý, anh và Cố Hàm Ninh quen nhau cũng đã hơn hai năm, bây giờ chính thức tới cửa, cũng không tính là sớm, ừ, trở về cũng có thể bàn bạc với ba mẹ, xem lúc nào thích hợp để đưa Hàm Ninh về nhà.

 

“Tới cửa làm gì chứ?” Cố Hàm Ninh cười liếc anh một cái, không chịu buông tha.

 

“Hàm Ninh, nếu như chúng mình tốt nghiệp xong làm tiệc cưới kết hôn ngay thì bây giờ chuẩn bị trước mọi chuyện, cũng không phải là quá sớm, nghe nói muốn chọn nhà hàng làm tiệc tốt một chút phải tìm trước một năm đấy, người lớn chọn ngày cũng rất mất thời gian mà.” Triệu Thừa Dư nhẹ giọng khuyên bảo, kéo tay Cố Hàm Ninh, nhẹ nhàng vuốt ve.

 

“Cái gì tốt nghiệp xong kết hôn ngay? Em không đồng ý!” Cố Hàm Ninh mở to mắt trừng Triệu Thừa Dư.

 

“Không phải em nói, sau khi tốt nghiệp ở trường sẽ thuê phòng ngủ đôi sao?” Triệu Thừa Dư khẽ nhếch môi, tốt bụng giúp Cố Hàm Ninh nhớ lại chuyện cũ.

 

Cố Hàm Ninh trừng mắt, nghẹn họng, nhìn Triệu Thừa Dư có chút đắc ý, phút chốc không nói nên lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-luon-o-ben-em/chuong-165.html.]

 

Lúc đó cô chỉ là tùy tiện nói mà thôi, được không! Tốt nghiệp xong đã là phụ nữ có chồng, việc này cũng nhanh quá đi! Nhưng mà nhìn thái độ Triệu Thừa Dư nghiêm túc, hưng phấn như vậy, Cố Hàm Ninh không xác định mình bây giờ mới nói là nói đùa, có phải sẽ bị trừng phạt cực kỳ nghiêm khắc không?

 

“Ha ha, cái đó à, bây giờ không phải còn sớm sao, rốt cuộc có thi đậu được hay không còn là một vấn đề đấy. Chúng ta từ từ thôi, tính kế lâu dài bàn bạc kỹ hơn.” Cố Hàm Ninh cười trừ, cố nói sang chuyện khác, “Chúng ta trở về trường học trước thôi, Miêu Miêu nói cô ấy cũng đã trở lại, Mạn Mạn nghe nói chúng ta đều đã trở lại, cũng không ở nhà nữa, thế là hôm nay lại trở về trường rồi, cũng không biết bây giờ đã đến chưa, nếu đến đúng vào buổi tối thì chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé.”

 

Bất đắc dĩ lắc đầu, Triệu Thừa Dư không biết làm thế nào đành phải khẽ cười, biết rõ Cố Hàm Ninh chuẩn bị nói sang chuyện khác: “Vậy đi về trước đi, anh mượn xe anh Bùi tới đây, đang để ở bên ngoài rồi.”

 

Thật ra anh rất muốn cắn nhẹ một cái trên chóp mũi đang vểnh lên của Cố Hàm Ninh, tiếc rằng xung quanh có quá nhiều người, ôm một cái thì còn được, những cái khác thì chờ đi.

 

Triệu Thừa Dư xách túi hành lý trên đất lên, dắt Cố Hàm Ninh đi ra ngoài, trong lòng lại suy nghĩ nên lên kế hoạch như thế nào. Anh cũng không phải chỉ là tùy tiện nói mà thôi, kết hôn là quãng đường sớm hay muộn cũng phải đi, chuẩn bị sớm để tránh sau này luống cuống tay chân.

 

“Ôi, thật xin lỗi.”

 

Triệu Thừa Dư dắt Cố Hàm Ninh đang muốn đi về hướng bãi đỗ xe, lúc nghiêng về phía sau đột nhiên bị một người đụng vào, Triệu Thừa Dư dừng một chút, đối phương ở phía sau nói xin lỗi, anh cũng không quay đầu lại, chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Không có gì.” Đang định tiếp tục đi, giọng nữ thanh thúy phía sau đã từ áy náy chuyển thành vui mừng.

 

“Ôi! Là anh Triệu Thừa Dư sao? Thật sự là anh sao?”

 

Triệu Thừa Dư dừng chân, quay đầu lại, cúi đầu xuống nhìn chằm chằm cánh tay đang nắm lấy túi hành lý của mình, phút chốc không nói nên lời. Mặt anh không thay đổi mà nhìn lên trên theo cái tay kia, nhìn thấy nụ cười trên đôi môi hơi vểnh lên kia, hết sức xa lạ, Triệu Thừa Dư nhịn không được mà nhăn mày.

 

“Anh Triệu, em là Nghiêm Kiều Na ở lớp quản lý du lịch chuyên nghiệp 0X cấp 1 (để chỉ cấp độ của nhà quản trị), lần trước hai lớp chúng ta có hoạt động hữu nghị, em từng gặp anh rồi!”

Loading...