Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Luôn Ở Bên Em - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-01-10 18:12:55
Lượt xem: 16

“Không phải, ngày đó chỉ chuyển nhà, ba em tìm người ở công ty chuyển nhà, sau đó nhà em trông coi, tiệc cho người thân định để đến khi em về nghỉ đông.”

 

“Như vậy a. Cũng được. Vậy đến lúc đó anh mua vé tàu về xong xuôi.” Triệu Thừa Dư trong lòng vừa là tiếc nuối lại là buông lỏng.

 

Tuy rằng rất muốn đường đường chính chính ở trước mặt thân thích nhà họ Cố, nhưng là nghĩ đến thân thích nhà Cố Hàm Ninh nhiều như vậy, trong lòng cậu liền đột nhiên có chút không tự tin, cũng không biết ông bà nội, ông bà ngoại của Cố Hàm Ninh có thích mình không? Hay là sớm chuẩn bị tốt quà tới thăm tết âm lịch đi!

 

“Này, hai người các cậu đừng chỉ anh anh em em a, hôm nay là tới ca hát, mau lên hát bài tình ca cho bọn mình nghe nào!” Thịnh Mạn Mạn bên cạnh thấy Cố Hàm Ninh và Triệu Thừa Dư ghé vào nhau lặng lẽ nói chuyện, cười nhạo vỗ vỗ Cố Hàm Ninh, “Mau chút!”

 

Cố Hàm Ninh trừng Thịnh Mạn Mạn một cái, không nói lời nào.

 

Triệu Thừa Dư hát hay như vậy, cô và anh song ca, trình độ khác xa nhau! Cố Hàm Ninh lắc đầu liên tục, nhưng vẫn bị Thịnh Mạn Mạn kéo lên rồi.

 

“Không sao, bọn mình sẽ không cười cậu.” Thịnh Mạn Mạn nháy mắt cười cam đoan, Cố Hàm Ninh nhìn mà chỉ muốn chụp c.h.ế.t cô ấy.

 

“Em nghĩ hát bài gì?” Triệu Thừa Dư cười đưa một cái mic cho Cố Hàm Ninh, cúi đầu hỏi.

 

“Tùy đi.” Cố Hàm Ninh ngẩng đầu trợn mắt nhìn Triệu Thừa Dư một cái, tức giận nói. Bài hát song ca, cô căn bản rất không thông thuộc, nhiều nhất cũng chỉ nghe mà thôi, mà bài nào thì có quan hệ gì, dù sao đều chỉ biết tùy tiện hừ mấy câu.

 

Cuối cùng Triệu Thừa Dư chọn bài 《 Có chút rung động 》, đã từng là ca khúc rất thịnh hành, Cố Hàm Ninh tốt xấu cũng có thể đuổi kịp mấy câu.

 

Tuy rằng chỉ có năm người, nhưng hát gần như hết cả một buổi chiều, cơm chiều ăn ở nhà hàng bên cạnh, lại đi dạo ở gần đó, lúc này mới ngồi xe buýt trở về.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-luon-o-ben-em/chuong-176.html.]

Trên đường trở về, Cố Hàm Ninh và Triệu Thừa Dư lặng lẽ đi đến vị trí đôi cuối cùng ngồi xuống, hai người nhìn nhau cùng cười, tay nắm tay, một đường cũng không có buông ra.

 

Triệu Thừa Dư đã thật lâu không có thời gian ở bên cô như vậy, nhất là gần đây công ty bọn họ nhiều đơn đặt hàng hơn, bận bịu hơn bình thường, may là học kỳ này bọn họ chọn cùng môn học tự chọn vào tối thứ ba hàng tuần, bằng không thời gian gặp mặt càng ít hơn.

 

“Bài tập môn tự chọn ngày kia, em đã làm giúp anh rồi. Ngay cả bài của em đều đã gửi đến mail của anh rồi, nhớ in ra.” Cố Hàm Ninh nhớ tới bài tập môn tự chọn lần trước, nhắc nhở Triệu Thừa Dư.

 

Triệu Thừa Dư cúi đầu cười nhìn Cố Hàm Ninh, nhẹ nhàng vuốt ve tay của cô: “Được. Luận văn cuối kỳ cũng phải làm phiền em rồi. Văn học gì đó anh thật không hiểu.”

 

“Hừ.” Cố Hàm Ninh quay đầu trợn mắt nhìn anh, “Lười thôi, tìm cớ làm gì.”

 

Triệu Thừa Dư ngẩng đầu quan sát, lúc này mới cúi đầu, nắm tay phải của Cố Hàm Ninh để tới bờ môi, nhẹ hôn một chút: “Loại môn tự chọn này thêm một tiết nữa thì tốt rồi, có thể ngồi cùng em, bài tập và luận văn cũng đều có em làm, thật sự là quá hoàn mỹ.”

 

Cố Hàm Ninh cười xì một tiếng, thật ra trong lòng cô, cũng rất mong đợi tiết môn học tự chọn mỗi tối thứ ba, ngồi cùng Triệu Thừa Dư trong một phòng học, nghiêm túc trên lớp, loại thể nghiệm thật ra rất mới mẻ rất thú vị, thậm chí còn khiến cô chờ mong hơn so với khóa học bình thường.

 

Triệu Thừa Dư cúi đầu nhìn Cố Hàm Ninh bởi vì tươi cười mà mặt mày càng thêm tươi đẹp, không nhịn được cúi đầu hôn một cái lên trán cô, một tay kéo Cố Hàm Ninh vào lòng, thấp giọng thở dài: “Thật không muốn để em trở về phòng ngủ. . .”

 

Cố Hàm Ninh nhíu mày cười khẽ, đưa tay véo nhẹ vào eo Triệu Thừa Dư, hơi híp mắt, rúc vào lòng Triệu Thừa Dư, ngẩng đầu nhẹ nhàng thở hơi: “Anh muốn đưa em đi đâu?”

 

Triệu Thừa Dư cúi đầu, đôi mắt thoáng sâu hơn, ôm Cố Hàm Ninh càng chặt hơn, trong lòng hận không thể lập tức khảm người vào trong xương m.á.u mình, không bao giờ tách ra nữa.

 

“Hàm Ninh. . .”

 

Trong xe quá nhiều người, Triệu Thừa Dư chỉ có thể thở thật dài dưới đáy lòng, hơi thở anh nóng rực pha lẫn nỗi niềm nôn nóng lại nhẫn nại, phả vào trán Cố Hàm Ninh. Cố Hàm Ninh ngẩng đầu cười, đưa tay khẽ quệt qua gương mặt của Triệu Thừa Dư: “Nếu nghỉ đông, muốn mấy ngày em mới trở về.”

Loading...