Người Luôn Ở Bên Em - Chương 202
Cập nhật lúc: 2025-01-14 15:35:06
Lượt xem: 13
“Đã như vậy, chúng ta cùng nhau tắm đi. Anh chịu trách nhiệm rửa sạch chỗ anh làm dính trên người em, chỗ em làm dính trên người anh thì phiền em rửa sạch.” Triệu Thừa Dư đưa tay lau bên má, xê dịch bước chân, chặn cửa phòng tắm, bộ dạng đứng đắn đề nghị.
“Xuy! Nằm mơ.” Ánh mắt Triệu Thừa Dư nóng rực, nhìn chằm chằm vào Cố Hàm Ninh, khiến cô nóng ran lên, khóe môi hơi vểnh lên, đang định không để ý miệng mình còn chưa súc sạch mà chuồn ra ngoài cửa, đã bị Triệu Thừa Dư chân tay dài túm lại.
“Anh không chỉ thích nghĩ, còn thích làm.” Triệu Thừa Dư kề đôi môi nóng bỏng của mình lên trán Cố Hàm Ninh, hơi thở của Triệu Thừa Dư phả vào mặt cô, khiến nhiệt độ trên mặt cô lại cao thêm một chút, có lẽ là ảo giác của cô, khi Triệu Thừa Dư ôm cô, nhiệt độ trong phòng tắm bỗng tăng cao rồi.
Đến cuối cùng, tất nhiên Cố Hàm Ninh không thể rời phòng tắm. Cô nửa đẩy nửa muốn bị Triệu Thừa Dư càng ngày càng thở gấp lột sạch, nửa giam cầm cùng vào phòng tắm.
Mãi đến khi vật màu trắng nóng rực theo tiếng ngâm của Triệu Thừa Dư vương ra tay và bụng của Cố Hàm Ninh, cô nặng nề sa vào lồng n.g.ự.c nóng rực, thì đầu óc mới tỉnh táo hơn chút.
Đẩy người ra, Cố Hàm Ninh tự mình tắm rửa, cô lau tóc ướt sũng đi đến phòng ngủ thấy Triệu Thừa Dư đã thay áo phông trắng và quần đùi kẻ ô màu lam làm đồ ngủ, chân dài đặt thẳng trên giường, tựa lưng vào tường, đang cầm điều khiển từ xa chuyển kênh liên tục, cả người vừa sạch sẽ vừa nhàn nhã, cô chỉ có thể trừng anh, dùng âm thanh còn yếu mà lên giọng đuổi người: “Anh trở về ngủ đi a.”
Triệu Thừa Dư ngẩng đầu nhìn lại, khóe môi vểnh lên: “Anh không đem chìa khóa đi, các anh ấy chắc là ngủ rồi, nếu đánh thức thì không tốt lắm.”
Cố Hàm Ninh muốn nói, vậy thì đi phòng khác ngủ đi, nhưng nghĩ đến căn phòng kia đã khóa, còn phòng khách chỉ có một chiếc sô pha hẹp, chỉ là sô pha đôi bình thường, chắc chắn Triệu Thừa Dư không thể ngủ trên đó được, giọng nói liền nghẹn lại, trừng Triệu Thừa Dư nói không nên lời.
Thì ra, anh đã chuẩn bị kế hoạch sẵn, đêm nay căn bản là sẽ không về ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-luon-o-ben-em/chuong-202.html.]
“Huống hồ, chỉ có một mình em, anh không yên tâm nha.” Triệu Thừa Dư cười xuống giường, kéo tay cô để cô ngồi xuống giường: “Anh sấy tóc cho em.”
Cố Hàm Ninh nhìn ánh mắt ân cần của Triệu Thừa Dư, cười giận: “Sáng mai em muốn ăn cháo thịt nạc.”
“Được. Còn có món sinh tiên (*) mà em thích ăn, ở cửa tiểu khu cũng có, có muốn uống sữa đậu nành không? Em thích uống sữa đậu nành thật ngọt, để anh mua cho em nhé!” Mắt Triệu Thừa Dư sáng lên, vừa cười vừa nói, trên tay cầm máy sấy, mi nhíu chặt lại, chuyên chú sấy tóc cho Cố Hàm Ninh.
(*) sinh tiên: tức là bánh bao sinh tiên, đặc sản của vùng Thượng Hải, Tô Châu, Gia Hưng, Hồ Châu
“Không cần mua nhiều như vậy.” Cố Hàm Ninh cúi đầu, cảm giác bàn tay thô ráp của Triệu Thừa Dư mơn trớn trên da đầu mình, làm cô không khỏi cảm thấy thoải mái mà nheo mắt.
Mở mắt ra, đập vào mắt là khuôn mặt quen thuộc, từ từ nhắm hai mắt lại, tiếng ngáy mũi nhẹ nhàng, hơi thở nhè nhẹ phả vào mặt mình, tóc đen, có vẻ trẻ con hơn bình thường nhiều. Cố Hàm Ninh lần nữa nhắm mắt, khóe môi nhếch lên, lười biếng không muốn rời giường.
Mở mắt ra là có thể thấy Triệu Thừa Dư, vẫn không cần rời giường ngay, có thể bình yên ngủ thêm một giấc, cảm giác như vậy, rất mới mẻ, dường như cũng không tệ.
Có lẽ do tâm tình được thả lỏng, nên Cố Hàm Ninh mơ màng lại ngủ tiếp, chờ đến khi cô tỉnh giấc thì không thấy người nằm bên cạnh đâu, cô híp mắt, cười, đặt bàn tay lên chỗ Triệu Thừa Dư nằm, vẫn còn một chút hơi ấm vương lại đó, xem ra anh cũng mới dậy thôi.
Bên trong phòng tắm phát ra tiếng rất nhỏ, tuy rằng đã qua thời gian thức dậy bình thường, nhưng cô đột nhiên lại không muốn rời giường, nghĩ cứ như thế này, lại thêm lười biếng.
“Cạnh” cửa nhẹ mở ra, Cố Hàm Ninh mở mắt, ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Triệu Thừa Dư cười dịu dàng, thấy Cố Hàm Ninh đã tỉnh, liền đi đến.