Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Luôn Ở Bên Em - Chương 60

Cập nhật lúc: 2024-12-29 23:04:25
Lượt xem: 54

Cố Hàm Ninh hơi hơi nhướng mày.

 

Anh họ, em họ? Bọn họ nghĩ diễn tiết mục gì?

 

“Ai nha, vẫn là em tự giới thiệu đi. Bạn học Cố, mình cùng Thừa Dư biết nhau từ nhỏ, vẫn là bạn cùng trường cấp ba, lại có quan hệ họ hàng, tính ra, nên gọi anh ấy một tiếng anh họ.”

 

Lỗ Tĩnh Nhã cười đáng yêu, lộ ra hai cái răng nanh nho nhỏ, xem ra tựa như trong sáng lại vô hạii.

 

“Hàm Ninh, Tĩnh Nhã là cháu gái con em trai của mẹ mình.” Triệu Thừa Dư cúi đầu giải thích với Cố Hàm Ninh quan hệ bà con của bọn họ.

 

Cố Hàm Ninh cười gật đầu: “Nga, hóa ra là như vậy.”

 

“Nói vậy, hai người các cậu cũng là thanh mai trúc mã nha.” Cao Thần ở một bên cười nói với Lỗ Tĩnh Nhã, đổi lấy Lỗ Tĩnh Nhã đáng yêu cười ngọt ngào.

 

Cố Hàm Ninh mím môi cười một tiếng, trong lòng lại ít nhiều có chút ngột ngạt.

 

Người có bề ngoài ngọt ngào đáng yêu, quả nhiên có đủ ưu thế, làm bộ làm tịch, khiến người không đề phòng.

 

“Xe tới, các bạn lên xe đi.”

 

Bên kia hội trưởng Chu Hải kêu gọi mọi người lên xe.

 

Triệu Thừa Dư xách ba lô của Cố Hàm Ninh, dắt tay Cố Hàm Ninh lên trước.

 

Phía sau bọn họ, Lỗ Tĩnh Nhã thu lại nụ cười trên mặt, cắn môi dưới, ánh mắt tối sầm nhìn chằm chằm về bóng dáng gắn bó phía trước, bước nhanh đuổi kịp.

 

Cố Hàm Ninh ngồi ở vị trí gần cửa sổ, Triệu Thừa Dư đang đem ba lô hai người để trên giá hành lý, Lỗ Tĩnh Nhã bước nhanh đi tới bên cạnh bọn họ, cười thân mật nói.

 

“Hàm Ninh, cậu không ngần ngại mình gọi cậu theo Thừa Dư đi?” Lỗ Tĩnh Nhã đứng trên hành lang nhìn Cố Hàm Ninh.

 

Cố Hàm Ninh cười lắc lắc đầu.

 

“Ai nha, ở đây mình chỉ quen biết mấy người các cậu, không bằng mình và cậu cùng nhau ngồi đi? Anh họ Thừa Dư nha, anh không ngại nhường chỗ này cho em và bạn gái anh cùng nhau ngồi chứ? Anh và Cao Thần ngồi một chỗ đi?”

 

Cố Hàm Ninh nhìn Lỗ Tĩnh Nhã tự nhận thân thiết, híp mắt, cười nhìn chằm chằm Triệu Thừa Dư.

 

“Mình ngại. Mình không thích ngồi một chỗ với người lạ.”

 

Lỗ Tĩnh Nhã cười mẫu mực nhìn Triệu Thừa Dư, nghe vậy hơi kinh ngạc quay đầu, giống như hơi bị thương nhìn về phía Cố Hàm Ninh.

 

“Cái đó, tuy rằng chúng ta bây giờ còn không thân thiết, có thể về sau nhất định sẽ thường xuyên gặp mặt, chúng ta nói chuyện phiếm, từ từ liền quen.” Lỗ Tĩnh Nhã trên mặt nở một nụ cười tươi hơi gượng gạo, nhìn Cố Hàm Ninh.

 

Cố Hàm Ninh lập tức cảm thấy có chút bực mình, dứt khoát quay đầu, mở cửa kính xe ra, cứ như vậy nhìn ra ngoài xe nói: “Mình thích ngồi cùng bạn trai mình.”

 

Triệu Thừa Dư không cần nhìn kỹ, liền biết rõ giờ phút này Cố Hàm Ninh nhất định là mặt không thay đổi mím môi, vội vàng ngồi ở vị trí bên cạnh Cố Hàm Ninh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-luon-o-ben-em/chuong-60.html.]

“Em tìm vị trí khác đi.”

 

Vừa nói, lấy nước khoáng và đồ ăn vặt từ trong ba lô, đưa tới trước mặt Cố Hàm Ninh, nhẹ giọng nói.

 

“Hàm Ninh, bữa sáng nay cậu ăn ít, có muốn ăn thêm chút bánh bích quy không?”

 

Cố Hàm Ninh quay đầu lại, cũng không nhìn Lỗ Tĩnh Nhã đứng ở bên cạnh rất là lúng túng, tiếp nhận nước khoáng Triệu Thừa Dư đã vặn mở cái nắp.

 

“Mình không đói bụng. Chờ một lát nữa rồi ăn.”

 

Lỗ Tĩnh Nhã ở một bên khó xử, cho đến khi người khác lên xe bảo cô nhường một chút, lúc này mới bất đắc dĩ dời đến vị trí không người phía sau ngồi.

 

Cao Thần vẫn lẳng lặng ngồi ở phía sau chếch với Triệu Thừa Dư, nhìn bọn họ hơi hơi cười lạnh.

 

Xe chậm rãi khởi động, Cố Hàm Ninh dứt khoát nhắm mắt, tựa vào vai Triệu Thừa Dư nhắm mắt, bất tri bất giác lại thực sự mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

 

Nửa giờ đường xe thật ra cũng rất nhanh, chờ đến khi Cố Hàm Ninh mở mắt ra lần nữa, đã đến đích.

 

Triệu Thừa Dư giật giật cánh tay cùng bờ vai cứng ngắc, cười giới thiệu cho Cố Hàm Ninh.

 

“Trước kia cậu đã tới chưa?”

 

“Chưa.”

 

“Ở đây có rất nhiều phong cảnh đẹp, trừ núi Ngọc Hoàng ra, Minh Hồ cũng rất đẹp.”

 

“Được, lần sau tự chúng mình tới Minh Hồ chơi.” Cố Hàm Ninh cười quay đầu nhìn về phía Triệu Thừa Dư, trong lòng suy nghĩ, có lẽ lần sau, có thể không tham gia hoạt động của câu lạc bộ leo núi nữa, leo núi cũng tốt, du lịch cũng được, tự mình đi cũng chẳng sao, chỉ là, vé vào cửa cùng phí ăn ở, chỉ cần chơi được thư thái, tiêu tiền như vậy cũng được.

 

Đáng tiếc, lần này là không thể bỏ dở nửa chừng, vậy thì như vậy đi.

 

Xuống xe tập hợp, Cao Thần tự nhiên đi tới bên cạnh Cố Hàm Ninh, cũng không tiếp cận, cách nhau hai ba bước, giống như bọn họ chỉ là bạn học, Lỗ Tĩnh Nhã xuống xe muộn cũng đi tới bên cạnh Triệu Thừa Dư, ngẩng đầu nhìn dãy núi sừng sững mà hùng vĩ, khoa trương kêu oa.

 

“Oa! Thật là cao a! Thừa Dư, chờ một lát có thể em sẽ không leo nổi a! Nếu như em rớt lại, anh phải chăm sóc em nha!”

 

Lỗ Tĩnh Nhã vẻ mặt hơi hơi đau khổ, nhìn Triệu Thừa Dư.

 

Cố Hàm Ninh bất động thanh sắc nhéo lòng bàn tay Triệu Thừa Dư, mím môi cười nhìn nơi khác.

 

Triệu Thừa Dư giật mình, tự nhiên nghĩ tới thái độ của Cố Hàm Ninh đối với Lỗ Tĩnh Nhã, mặc dù có chút kỳ quái, hai người lần đầu tiên gặp mặt như vậy, thái độ lại có chút quái dị, nhưng vẫn nắm lại tay Cố Hàm Ninh.

 

“Hội trưởng Chu nói, chờ một lát, anh ấy và phó hội trưởng đi đầu, mặt khác còn có hai cán sự đi sau cùng, chăm lo người rớt lại cuối đội, em không cần lo lắng.”

 

Nghe câu trả lời khiến mình hết sức không hài lòng của Triệu Thừa Dư, Lỗ Tĩnh Nhã hơi hơi cắn môi, lại chỉ có thể nén tức giận bất bình xuống đáy lòng, ánh mắt cũng lướt qua Triệu Thừa Dư, hung hăng trừng Cố Hàm Ninh, cũng không phòng Cố Hàm Ninh quay đầu nhìn qua đây, vừa vặn giao nhau.

 

Trong lòng Lỗ Tĩnh Nhã nhảy dựng, trong mắt lóe lên một tia kinh hoảng, đang thấp thỏm mình nên phản ứng thế nào, Cố Hàm Ninh đã cười quay đầu đi.

 

Lửa giận trong lòng Lỗ Tĩnh Nhã càng tăng lên, rũ mắt nhìn mặt đất, thật vất vả mới dằn xuống cơn giận tràn ngập trong lòng!

Loading...