Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - 67. Khinh Thường

Cập nhật lúc: 2025-02-28 08:52:23
Lượt xem: 1

Tân Trá Dịch Tùng ngẫm nghĩ thật nhanh rồi lấy điện thoại ra gọi cho Hà Dương Cẩm. Trong số tất cả những người là thân bằng quyến thuộc của gia tộc họ Hà chỉ có Tân Trá Dịch Tùng là được phép liên lạc từ xa với Hà Dịch Cẩm.

 

Nguyên nhân thứ nhất là vì gia tộc họ Hà không muốn chèn ép Hà Dịch Cẩm quá mức khắt khe, sợ đứa cháu trai duy nhất hiện tại sẽ bị áp lực tâm lý mà làm những chuyện bộc phát không tốt cho tất cả mọi người.

 

Nguyên nhân thứ hai là bởi vì trong gia tộc họ Hà và họ Tân thì Tân Trá Dịch Tùng thân thiết nhất với Hà Dịch Cẩm, đồng thời Tân Trá Dịch Tùng cũng là người có ác cảm lớn nhất với những người yếu thế hơn mình. Thế nên, cho dù Tân Trá Dịch Tùng có chủ động liên lạc, cho dù Hà Dương Cẩm có mở lời yêu cầu thì sẽ không bao giờ có chuyện Tân Trá Dịch Tùng giúp Hà Dương Cẩm liên hệ với một gã nhân tình mà cả gia tộc họ Hà lẫn họ Tân đều khinh bỉ và xem thường. Thế nên, nhà họ Hà không thèm ngăn cấm sự liên lạc của Tân Trá Dịch Tùng đến với hà Dương Cẩm.

 

Quả thật, Tân Trá Dịch Tùng gọi điện thoại cho Hà Dương Cẩm vốn không hề đếm xỉa gì đến hoàn cảnh đang bị giam lỏng của anh họ. Câu đầu tiên mà Tân Trá Dịch Tùng hỏi Hà Dương Cẩm là:

 

- Anh, một người mà bị đóng đến hai dấu ấn nô lệ thì có nghĩa là gì?

 

Hà Dương Cẩm đang không vui, gắt khẽ:

 

- Cậu đừng có suốt ngày quay quanh cái lũ nô lệ hạ tiện ấy có được hay không?

 

Tân Trá Dịch Tùng cười ha hả:

 

- Chơi vui mà anh! Dù sao thì em chơi đùa cái lũ nô lệ hạ tiện ấy cũng là nhân tiện trả thù cho mẹ của anh và bố của em. Còn hơn anh lại đi dây dưa với một thằng tù.

 

Hà Dương Cẩm gằn giọng:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/67-khinh-thuong.html.]

- Không được nói anh ấy như thế! Anh ấy không phải là loại hạ tiện như lũ nô lệ mà cậu chơi đùa đâu.

 

Tân Trá Dịch Tùng nhún vai, dù biết rằng Hà Dương Cẩm không thể cảm nhận được. Anh ta vẫn giữ ngữ điệu cợt nhả:

 

- Được rồi, được rồi, em không động tới thằng tù nhân cao quý của anh! Bây giờ anh nói cho em biết đi, một thằng mà bị đóng tới hai dấu ấn nô lệ có nghĩa là gì?

 

Hà Dương Cẩm lạnh lùng:

 

- Bị đóng đến hai dấu nô lệ nghĩa là nó đã từng là nô lệ bị chủ bán đi, đã trải qua hai đời chủ. Cũng có nghĩa là nó là loại nô lệ đã bị vứt bỏ, ai cũng có thể làm chủ của nó. Loại nô lệ này hạ tiện vô cùng. Anh khuyên chú đừng nên dây vào loại nô lệ mà ai cũng có thể chà đạp như thế. Ai biết được nó có từng bị lây nhiễm loại bệnh gì hay không.

 

Tân Trá Dịch Tùng không xem là quan trọng:

 

- Dĩ nhiên rồi, em chỉ chơi đùa với nó một chút. Em hỏi anh để chắc chắn hơn mà thôi. Loại nô lệ đã từng bị vứt bỏ này có phải là sức chịu đựng rất tốt không?

 

- Đúng vậy.

 

- Nghĩa là em có thể thoải mái chơi đùa nó cho thỏa mãn sở thích của em rồi, đúng không? Nếu lỡ như có chơi ch.ết nó thì cũng không cần phải bồi thường gì cho chủ của nó, đúng không?

 

Hà Dương Cẩm ngao ngán thở ra:

 

- Đúng vậy. Nhưng mà chú đừng trách là anh không nhắc nhở chú. Loại nô lệ đã từng bị vứt bỏ thì trước đó chắc chắn nó đã từng bị vô số những kẻ khác chà đạp theo cái cách mà chú đang suy nghĩ: dù có chơi ch.ết nó cũng chẳng cần phải chịu trách nhiệm, vì không biết ai là chủ của nó. Loại nô lệ này nếu còn sống thì cơ thể cũng đã tàn rữa không ít rồi, cậu dây vào nó, không khéo bị lây bệnh thì không đáng đâu.

Loading...