Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 17: Lạnh lùng và tàn nhẫn

Cập nhật lúc: 2025-02-06 09:01:05
Lượt xem: 0

Trước kia, Hạ Diện Tâm đã từng vì một vài lời nói và hành động xã giao của Nhiếp Tẫn Hàn mà mang cả tấm chân tình và trái tim của mình ra đặt dưới gót giày của hắn, mặc cho hắn tùy ý giẫm đạp. Vậy thì bây giờ, những điều mà Nghị Tư Nhu đã làm vì Hạ Diện Tâm còn nặng tình nặng nghĩa và chân thành hơn cả Nhiếp Tẫn Hàn khi trước, Hạ Diện Tâm chỉ có thể mang cả tính mạng của mình ra để hồi báo cho ân nhân.

 

Thế nên, trước lời uy h.i.ế.p mang đầy tính chủ quan và ấu trĩ của Nhiếp Tẫn Hàn, Hạ Diện Tâm chỉ cảm thấy c.h.ế.t tâm, cảm thấy bản thân thật ngu ngốc khi dành tình yêu cho một kẻ chẳng hề hiểu mình một chút nào, chẳng hề quan tâm đến mình một chút nào.

 

Nụ cười của Hạ Diện Tâm khiến cho đám quái vật sửng sốt và tức giận. Cái thằng giống đực loài người này bị tra tấn đến phát điên rồi à? Hắn đang bị đe dọa, uy h.i.ế.p thế mà vẫn còn cười được sao? Gã quái vật có đầy gai nhọn là tức giận hơn cả. Gã ta cất cái máy kia vào và tiếp tục lấy ra một con chip nhỏ xíu. Sau đó, gã quái vật túm lấy tóc của Hạ Diện Tâm, tàn nhẫn nhấn con chip ấy vào giữa đỉnh đầu của anh. Máu chảy ra, loang lổ xuống mặt của Hạ Diện Tâm nhưng anh như không hề cảm nhận được vết thương trên đỉnh đầu. Bởi vì trong tâm hồn của anh còn có một vết thương sâu hơn, đau đớn và khổ sở hơn gấp trăm lần. Vết thương ấy là do những hình anh từ con chip kia truyền vào đại não của Hạ Diện Tâm.

 

Đó vẫn là một đoạn phim, vẫn là hình anh của Nhiếp Tẫn Hàn, vẫn là những lời lẽ đầy oán hận, lạnh lùng và tàn nhẫn. Hạ Diện Tâm dù đã biết bản thân rất ngu ngốc khi yêu Nhiếp Tẫn Hàn, nhưng tình cảm bỏ ra đã nhiều như thế, lâu như thế, đã sâu đậm đến khắc vào tâm khảm rồi. Cho nên, những lời lẽ và biểu hiện căm thù của Nhiếp Tẫn Hàn vẫn khiến anh bị tổn thương. Con chip kia lại còn truyền vào đại não của Hạ Diện Tâm những điều tàn nhẫn nhất. Trong đoạn phim ấy, Nhiếp Tẫn Hàn gằn từng chữ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-17-lanh-lung-va-tan-nhan.html.]

 

- Hạ Diện Tâm, bây giờ anh chẳng khác gì một nô lệ thấp kém nhất của quái vật không gian. Hạ Diện Tâm, anh đã bị bao nhiêu tên quái vật không gian cưỡi lên rồi, anh bị bọn chúng chơi đùa bao nhiêu lần rồi, anh còn nhớ nổi không? Hạ Diện Tâm, anh bây giờ thật dơ bẩn, thật nhơ nhuốc, thật kinh tởm. Tôi khinh bỉ anh. Từ nay anh đừng tự xưng bản thân là con người nữa, tôi sẽ khiến cho anh chỉ xứng làm thùng chứa của quái vật không gian mà thôi. Hạ Diện Tâm, đồ bẩn thỉu. Đồ hèn hạ.

 

Những câu nói và hình anh đó cứ lặp đi lặp lại quanh quẩn trong đầu của Hạ Diện Tâm đến vài lần rồi mới biến mất. Ánh mắt đờ đẫn của Hạ Diện Tâm khiến gã quái vật đầy gai nhọn tỏ ra vô cùng hài lòng. Gã ta quay nhìn đám quái vật còn lại, cao giọng hướng dẫn:

 

- Khách hàng của chúng ta đã chỉ cho tao cách để hạn chế khả năng thằng này tự sát. Tụi bây làm theo lời của tao.

 

Thế là trong lúc Hạ Diện Tâm còn chưa kịp tỉnh táo lại sau màn tra tấn tinh thần từ con chip bị gắn trong đầu thì lũ quái vật đã vây lấy anh. Bọn chúng mài bớt răng của Hạ Diện Tâm để tránh việc anh cắn lưỡi tự sát. Bọn chúng cắt bớt gân tay của Hạ Diện Tâm để tránh việc anh c.ắ.t c.ổ tay tự sát. Bọn chúng cắt luôn một phần gân chân của Hạ Diện Tâm để tránh việc anh dùng độ cao mà tìm tới cái chết.

Loading...