Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 20: Không có tiền mua vé…

Cập nhật lúc: 2025-02-06 09:07:33
Lượt xem: 2

Thế nhưng khi xe buýt không gian trờ tới, Hạ Diện Tâm mới sực nhớ ra, anh đã bị bọn quái vật không gian trong trại giam kia trấn lột hết tất cả, ngay cả một bộ đồ cũng không chừa lại. 

 

Gã phụ xế nhìn thấy Hạ Diện Tâm đứng tần ngần nơi trạm không gian thì bực tức gắt lên:

 

- Thằng kia, mày có lên xe không thì bảo?

 

Hạ Diện Tâm run rẩy lắc đầu:

 

- Tôi…

 

Gã tài xế xe buýt thò đầu ra khỏi cửa sổ, mắng một câu thô tục rồi gọi gã phụ xế đóng cửa lại định rồ máy chạy đi. Bỗng nhiên có một giọng nói trầm ấm cất lên:

 

- Khoan đã!

 

Gã tài xế đạp phanh xe đánh két, bực bội quay lại gắt:

 

- Lại có chuyện gì nữa? Đã tới trạm rồi sao không chịu xuống xe ngay đi? Đợi tới lúc xe chạy rồi lại bảo khoan?

 

Giọng nói kia vẫn điềm đạm thốt lên:

 

- Tôi không phải muốn xuống xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-20-khong-co-tien-mua-ve.html.]

 

- Vậy ngài muốn gì đây, quý khách?

 

Gã phụ xế dài giọng, cố ý nhấn mạnh hai chữ “quý khách” như chế giễu. Tuyến xe buýt này chạy ngang qua các trại giam không gian nằm rải rác trong hệ hành tinh. Hành khách của chúng đa số đều là tù phạm mới được thả ra, hoặc là thân quyến của tù phạm, chẳng có mấy ai cao sang, tốt lành. Thế nên cả tài xế lẫn phụ xế đã có thói quen khinh thường hành khách.

 

Người kia bị gã phụ xế châm chọc vẫn không tỏ vẻ tức giận, chỉ nhẹ nhàng nói:

 

- Tôi muốn để người đàn ông kia lên xe. Tiền vé của anh ta, tôi sẽ trả.

 

Gã phụ xế nghe vậy liền nhanh chóng nhảy xuống xe, chạy tới túm lấy Hạ Diện Tâm còn đang đứng ngơ ngác đẩy mạnh lên xe. Cửa xe đóng lại, chiếc xe rồ máy lần nữa, vun vút lao đi trong không gian. Hạ Diện Tâm lảo đảo vịn lấy tay cầm, nhìn quanh xe muốn tìm chỗ ngồi, đồng thời cũng muốn tìm xem ai là người vừa giúp đỡ anh.

 

Những hàng ghế ở phía trên đều đã có hành khách ngồi kín chỗ. Chỉ còn mấy hàng ghế ở phía sau xe và chiếc băng dài nơi cuối xe là còn trống trải. Trên chiếc băng dài ấy chỉ có một người đang ngồi. Không sai, đó chính là một con người, một nhân loại, một người đàn ông còn trẻ tuổi.

 

Người đàn ông trẻ tuổi chạm phải ánh nhìn của Hạ Diện Tâm liền mỉm miệng cười, cất giọng nói, chính là chất giọng trầm ấm vừa vang lên lúc nãy:

 

- Nếu anh không ngại ngồi ghế cuối thì xuống đây ngồi cùng tôi. Đường còn xa lắm, anh đứng như thế sẽ không chịu nổi đâu.

 

Hạ Diện Tâm khẽ gật đầu rồi lần mò vịn tay cầm, di chuyển xuống băng ghế cuối cùng. Tuy vậy, khi gần đến nơi, Hạ Diện Tâm lại dừng chân, không đi tiếp. anh lựng khựng ngồi xuống một chiếc ghế trống ở cách hàng ghế dài kia một dãy. Hạ Diện Tâm thầm tự trách bản thân lại quá đa nghi, nhưng không hiểu sao, linh tính của anh lại khiến anh không thể thoải mái khi đến quá gần người đàn ông kia.

 

Người đàn ông bị hành động đột ngột dừng lại của Hạ Diện Tâm làm cho thoáng ngạc nhiên. anh ta nhướng mày, nhìn bóng lưng anh độc của Hạ Diện Tâm đang lắc lư theo nhịp dằn xóc của chiếc xe mà nở một nụ cười rất tươi. Thế nhưng nếu như Hạ Diện Tâm quay lại, hẳn anh sẽ rất sợ hãi vì linh tính của anh lại một lần nữa chính xác. anh mắt của người đàn ông kia không hề có một nét cười nào mà chỉ anh lên những tia sắc lạnh, như một con dã thú đang nhìn chằm chằm vào con mồi mà nó sắp ăn tươi nuốt sống.

 

Sau khi xe chạy được một đoạn, Hạ Diện Tâm cảm thầy vô cùng nhột nhạt vì cảm giác có anh nhìn cứ chằm chằm chiếu vào sau lưng mình. Ánh nhìn đó quá quen thuộc với Hạ Diện Tâm, vì suốt sáu năm trong trại giam không gian, lũ quái vật vẫn thường dùng những anh mắt như thế ghim vào thân thể của Hạ Diện Tâm mỗi khi chúng nổi lên hứng thú muốn tra tấn anh. Một cơn ớn lạnh chạy dọc theo sống lưng, Hạ Diện Tâm khẽ rùng mình. Linh tính của anh đang cảnh báo cao độ về một mối nguy hiểm đang rình rập cận kề. Bỗng nhiên Hạ Diện Tâm muốn xuống xe ngay lập tức.

Loading...