Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 27: Ồ, hóa ra là người quen à?

Cập nhật lúc: 2025-02-06 09:22:25
Lượt xem: 0

Trong đầu của Hạ Diện Tâm hỗn loạn rất nhiều câu hỏi. anh vô thức túm lấy chiếc áo khoác sang trọng mà Hà Dương Cẩm để lại, kéo lên che bớt đi gương mặt nhợt nhạt của chính mình. Thế nhưng hành động của Hạ Diện Tâm lại đánh động đến đám đàn ông kia, khiến chúng nhanh chóng chú ý đến anh.

 

Gã đàn ông cao to có ngoại hình gần giống với gã quái vật không gian đầy gai nhọn nhìn thấy chiếc áo đang khoác bên ngoài cơ thể của Hạ Diện Tâm thì liền ngoác miệng ra cười. Hạ Diện Tâm cảm thấy tê dại cả da đầu, nụ cười của gã đàn ông kia trông rất quen thuộc, vô cùng giống với tên quái vật đầy gai nhọn trong trại giam không gian số sáu mươi chín mà anh vô cùng kinh sợ. Không chỉ vậy, gã ta còn cất giọng nói the thé quen thuộc và khẳng định suy đoán của Hạ Diện Tâm là hoàn toàn chính xác:

 

- Ồ, hóa ra là người quen à? Hạ Diện Tâm, có nhận ra tao không? Còn nhớ tao không?

 

Hạ Diện Tâm run rẩy, không dám lên tiếng, cũng không dám cử động.

 

Gã quái vật đầy gai nhọn kia sau khi được giảm án từ tử hình xuống chung thân, rồi tiếp tục giảm xuống đến mức phạt giam giữ có thời hạn thì đã chuyển đi khỏi trại giam không gian số sáu mươi chín được hai năm rồi. Tại sao bây giờ gã ta lại không còn một chiếc gai nhọn nào, hình dáng đã giống con người đến tám, chín phần? Hơn nữa, Hạ Diện Tâm sợ đến ngừng thở, gã ta thật sự lên chuyến xe buýt này để cố tình gây sự với anh sao? Việc này… việc này liệu có liên quan đến Nhiếp Tẫn Hàn không?

 

Gã quái vật nọ, không, lúc này gã đã không còn là quái vật nữa, gã nện từng bước chậm rãi đi xuống cuối xe. Đứng trước Hạ Diện Tâm đang nấp sau chiếc khoác run rẩy, gã ta cười đầy khoái trá:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-27-o-hoa-ra-la-nguoi-quen-a.html.]

- Hạ Diện Tâm, mày sợ đến như thế nghĩa là mày đã nhận ra tao rồi, đúng không? Thế nào? Sau khi giải phẫu bỏ hết gai nhọn đi, trông tao rất giống con người, đúng không? Nói đến cùng, tao còn phải cảm ơn mày đấy, Hạ Diện Tâm. Bởi vì nhờ mày mà tao mới có thể thỏa mãn được dục vọng một cách tột đỉnh như vậy, nhờ mày mà tao đã thoát khỏi trại giam, nhờ mày mà tao đã có thể trở thành con người. Để đền đáp ơn của mày, hôm nay tao sẽ giúp mày ôn lại những kỷ niệm đặc sắc của chúng ta trong bốn năm mê hồn ấy, được không?

 

Gã quái vật đã không còn là quái vật cất tiếng hỏi Hạ Diện Tâm nhưng cánh tay của gã đã túm lấy chiếc áo khoác kia và giật phăng ra khỏi người của Hạ Diện Tâm. Biết là trốn tránh cũng không được, Hạ Diện Tâm thu hết can đảm, ngẩng lên cảnh báo:

 

- Tôi đã không còn là tù phạm. Tôi đã được trả lại tự do. Bây giờ tôi là công dân của Trái Đất. Nếu các anh dám hành hung tôi, pháp luật của Trái Đất và luật lệ liên hành tinh sẽ không tha cho các anh.

 

Gã nọ nghe những lời của Hạ Diện Tâm mà vô cùng thích thú. Gã ta nhướng mày, đáp lại Hạ Diện Tâm một cách vui vẻ:

 

- Mày nói không sai. Bây giờ bọn tao không thể tự ý động tới mày. Nhưng nếu như mày lại phạm tội, hoặc nếu như mày đồng ý để cho bọn tao làm gì cũng được để trả nợ, thì chắc là bọn tao sẽ không bị bắt lỗi nặng nề lắm đâu.

 

Gã nọ nói xong thì quay sang nhìn đồng bọn, rồi cả đám cười phá lên khoái trá. Hạ Diện Tâm vừa sợ vừa tức, gằn giọng:

 

- Tao không phạm tội gì cả! Càng không hề nợ nần gì tụi bây!

Loading...