Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 28: Chiếc Áo Khoác Bị Đánh Cắp
Cập nhật lúc: 2025-02-06 09:24:12
Lượt xem: 0
Trước phản ứng của Hạ Diện Tâm, một vài anh mắt của các hành khách lén lút hướng về phía cuối xe. Gã quái vật đã không còn gai nhọn phá lên cười sằng sặc. Gã cầm lấy chiếc áo khoác mà Hạ Diện Tâm vẫn luôn dùng để che chắn bản thân từ khi tỉnh dậy sau giấc ngủ, giơ cao lên. Giọng của gã ta cũng thé lên, cao vút:
- Mày còn dám nói là mày không phạm tội gì sao? Đây là chiếc áo khoác phiên bản giới hạn, trên cả dãi thiên hà này chỉ có một cái duy nhất, giá trị không phải là tầm thường. Đây không phải là thứ mà một thằng tội phạm vừa mới được ra tù như mày có thể mua được. Nói mau, đây là thứ mà mày đã ăn trộm, ăn cắp của ai, đúng không?
Hạ Diện Tâm sững ra, nhưng rồi vội vã lắc đầu. Tuy nhiên sau đó anh lại im lặng, không muốn nói ra lời giải thích. Bằng vào những kinh nghiệm mà Hạ Diện Tâm biết về lũ quái vật trong trại giam không gian số sáu mươi chín, một khi bọn chúng đã muốn gây sự với một ai đó rồi thì dù kẻ đó có giải thích như thế nào, đưa ra những lý lẽ bằng chứng thuyết phục như thế nào thì cũng vô ích. Huống hồ chi, bản thân Hạ Diện Tâm lúc này lại không thể nào giải thích rõ ràng được về lý do anh có được chiếc áo đắt tiền này.
Lúc vừa thức dậy, phát hiện trên cơ thể của mình có khoác chiếc áo này, trong đầu Hạ Diện Tâm đã nghĩ đến Hà Dương Cẩm. Khi đó, trong lòng của Hạ Diện Tâm còn cảm thấy âm thầm xúc động. Hạ Diện Tâm đã nghĩ rằng Hà Dương Cẩm đã thể hiện sự quan tâm đến mình, thậm chí anh còn quyết định sẽ xem người đàn ông tốt bụng kia là bạn bè và sẽ tìm cách báo đáp anh ta thật tốt ngay khi anh trở về Trái Đất và ổn định được cuộc sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-28-chiec-ao-khoac-bi-danh-cap.html.]
Tuy nhiên, khi gã quái vật không còn gai nhọn kia cùng với lũ đồng bọn của gã ta bước lên xe buýt không gian thì suy đoán của Hạ Diện Tâm đã chuyển sang một hướng khác, mang nặng tính nghi ngờ và uất giận nhiều hơn. Trong lòng của Hạ Diện Tâm vẫn luôn hiểu rõ, gã quái vật kia có liên lạc với Nhiếp Tẫn Hàn. Thậm chí nói cho chính xác hơn, gã quái vật này từ khi vẫn còn gai nhọn, từ khi còn ở trong trại giam không gian số sáu mươi chín, thì gã ta đã là tay sai của Nhiếp Tẫn Hàn. Tất cả những thủ đoạn tra tấn mà gã quái vật dùng để hành hạ Hạ Diện Tâm đều do Nhiếp Tẫn Hàn hướng dẫn và ra lệnh.
Thế nên, khi nhìn thấy gã quái vật, Hạ Diện Tâm dù có chút hy vọng rằng việc gã ta lên chuyến xe buýt này chỉ là một sự trùng hợp, nhưng lý trí của anh vẫn luôn duy trì một suy nghĩ: Nhiếp Tẫn Hàn lại muốn tiếp tục tra tấn anh. Và cách mà Hạ Diện Tâm vẫn thường áp dụng với gã quái vật thích nói này chỉ là im lặng. Một khi Hạ Diện Tâm im lặng, gã quái vật không còn cái cớ để kể lể, khoe khoang về âm mưu, kế hoạch của chúng thì gã ta sẽ tự nói ra hết, muốn dùng điều đó để kích động tinh thần và đánh vào tâm lý của anh.
Quả nhiên, gã quái vật không còn gai nhọn nhìn thấy Hạ Diện Tâm lắc đầu nhưng không nghe anh nói gì nữa thì cất tiếng kể lể:
- Cái áo này vốn đã bị kẻ tham lam nào đó đánh cắp từ mấy ngày nay. Chủ nhân của chiếc áo là người Trái Đất, đã đăng thông cáo tìm áo và truy tìm kẻ đánh cắp. Đây này, mày còn gì chối cãi nữa không?
Gã quái vật lấy ra một cái máy, bấm bấm vài nút rồi giơ ra trước mặt của Hạ Diện Tâm. Vừa nhìn thấy hình anh chủ nhân chiếc áo kia hiện lên trong thông cáo, Hạ Diện Tâm bỗng nhiên bật cười. Người đó đúng là Nhiếp Tẫn Hàn, quả nhiên là Nhiếp Tẫn Hàn.