Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 30: Con mồi của Nhiếp Tẫn Hàn
Cập nhật lúc: 2025-02-06 09:28:01
Lượt xem: 2
Nhưng Hạ Diện Tâm không còn cách nào khác để vùng vẫy. Anh hít sâu một hơi, cố gắng dùng giọng bình tĩnh nói với gã quái vật:
- Tôi sẽ không chạy nữa. Các anh cho tôi nói chuyện với khách hàng của các anh.
Gã quái vật trợn tròn đôi mắt to như cái chung, tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Mày biết khách hàng của tao là ai sao? Mày muốn nói gì với ngài ấy?
Hạ Diện Tâm nhếch môi nhưng không thể cười nổi. Việc này đâu có gì quá khó đoán. Anh trầm giọng, nói rõ ràng từng chữ:
- Nhiếp Tẫn Hàn. Anh ta đã thuê các anh gây sự với tôi ngay từ khi còn trong trại giam, đúng không? Để tôi nói chuyện với anh ta thử một lần. Biết đâu tôi có thể thuyết phục hoặc cầu xin anh ta được thì sao? Dù sao thì các anh cũng làm việc theo yêu cầu của anh ta mà thôi. Các anh cũng đâu cần phải làm khó một kẻ hèn kém như tôi, phải không?
Gã quái vật đảo mắt suy nghĩ. Trí não và cảm xúc của gã không đủ để gã hiểu được những quanh co lắt léo trong tình cảm và quan hệ của loài người. Nhưng trong mấy năm liên lạc với Nhiếp Tẫn Hàn và trong mấy tháng gần đây được trực tiếp làm việc cùng Nhiếp Tẫn Hàn, trong cảm nhận của gã quái vật cũng mơ hồ nhận ra, Hạ Diện Tâm có tầm quan trọng không hề tầm thường đối với khách hàng kiêm chủ nhân của gã. Hiện tại Nhiếp Tẫn Hàn đang tức giận với Hạ Diện Tâm nên mới muốn gã ta và đồng bọn tra tấn anh. Nhưng ngộ nhỡ sau này Nhiếp Tẫn Hàn không còn tức giận nữa mà chuyển sang yêu thương Hạ Diện Tâm, thì những đòn tra tấn mà bọn chúng đã dùng để hành hạ Hạ Diện Tâm có khi sẽ trở thành mồi dẫn lửa để Nhiếp Tẫn Hàn trút giận lên đầu chúng. Khả năng của loài người, đặc biệt là những người có nhiều tiền, thì lũ quái vật không gian thuộc loại vô tổ chức như bọn chúng tuyệt đối không phải là đối thủ.
Thế nên, không hổ danh là tù phạm gian xảo nhất trong trại giam không gian số sáu mươi chín suốt năm chục năm, gã quái vật không còn gai nhọn chỉ nghĩ trong vài phút là có quyết định. Gã lấy ra một chiếc điện thoại to bằng bàn tay, bấm nút gọi đi. Hạ Diện Tâm căng thẳng lắng nghe tiếng chuông reo lên réo rắt. Trong lòng của Hạ Diện Tâm phập phồng rối loạn rất nhiều cảm xúc. anh vừa nôn nao mong chờ sẽ được nghe lại giọng nói quen thuộc của Nhiếp Tẫn Hàn thốt lên những câu khác với những lời đay nghiến, nhục mạ vẫn luôn vang lên trong đầu anh do con chip gắn nơi đỉnh đầu. Thế nhưng, sâu thẳm trong lòng của Hạ Diện Tâm lại dấy lên một linh tính bất an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-30-con-moi-cua-nhiep-tan-han.html.]
Tiếng chuông reo lên một lúc thì có tín hiệu kết nối liên lạc. Giọng của Nhiếp Tẫn Hàn vang lên đầy bực tức:
- Có chuyện gì? Đã giải quyết Hạ Diện Tâm xong chưa?
Chỉ câu hỏi này đã khiến Hạ Diện Tâm hiểu rằng, linh tính bất an của anh đã chính xác. Nhiếp Tẫn Hàn vẫn luôn muốn trả thù Hạ Diện Tâm, chưa từng giảm bớt. Dù vậy, Hạ Diện Tâm vẫn ôm một chút hy vọng hão huyền. Gã quái vật liếc nhìn Hạ Diện Tâm một cái rồi nói qua điện thoại:
- Tổng giám đốc của tôi ơi, con mồi của chúng ta muốn nói chuyện với ngài đây này.
Nhiếp Tẫn Hàn gắt lên:
- Không được phép xưng hô như thế. Tao chưa từng nhận mày vào công ty. Tao và mày càng không thể nào trở thành “chúng ta” được! Mà mày vừa nói gì?
Có vẻ như Nhiếp Tẫn Hàn không thể ngờ được Hạ Diện Tâm lại dám chủ động muốn nói chuyện với hắn nên thảng thốt hỏi lại. Gã quái vật lặp lại một lần nữa lời ban nãy, cũng biết tự điều chỉnh cho phù hợp:
- Tổng giám đốc Nhiếp Tẫn Hàn, con mồi của mày đã biết mày là chủ thuê. Nó muốn nói chuyện với mày đấy.
Hạ Diện Tâm đang tâm thần bấn loạn cũng phải có phần nể khả năng sự dụng ngôn ngữ loài người của gã quái vật này. Gã ta nói không sai, Hạ Diện Tâm chỉ là con mồi của Nhiếp Tẫn Hàn mà thôi, con mồi để Nhiếp Tẫn Hàn trút xuống những căm hận, oán thù.