Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 37: Âm Mưu Chối Tội

Cập nhật lúc: 2025-02-06 09:54:35
Lượt xem: 1

Khi Quái Bách Tiêm nhận ra hành động trút giận của gã đã gây ra hậu quả nặng nề thì Hạ Diện Tâm đã bất động trong vũng nhầy nhụa. Quái Bách Tiêm vội kiểm tra sự sống của Hạ Diện Tâm và thở phào khi nhận ra anh vẫn còn giữ được hơi thở mỏng manh. Gã đồng bọn bên cạnh thở hắt ra, ngán ngẩm:

 

- Mày thật là ngu ngốc. Nó đã kiệt sức đến như vậy rồi, mày lại còn giẫm đạp liên hồi như thế. Bây giờ nhìn nó có khác gì đống rác hay không? Vứt đi chứ còn để làm gì nữa?

 

Mấy lời của gã đồng bọn giúp cho Quái Bách Tiêm nảy ra một sáng kiến. Gã quái vật đảo mắt nhìn quanh chiếc xe. Hành khách đã xuống xe hết cả, chỉ còn tài xế và phụ xế đứng rúm ró một chỗ đầy sợ hãi. Quái Bách Tiêm ngoắc hai gã loài người lại gần, cả hai đều run rẩy đến không di chuyển nổi một bước.

 

Tình cảnh của Hạ Diện Tâm quá thảm.

 

Trong suốt bảy ngày bảy đêm kia, hành khách còn có người lên kẻ xuống, chỉ có tài xế và phụ xế của chiếc xe này là phải chứng kiến liên tục. Vì thế, trong lòng họ nảy sinh sự kinh sợ khủng khiếp đối với Quái Bạch Tiêm và sự nể phục mơ hồ đối với Hạ Diện Tâm. Không phải ai cũng có thể chịu đựng được những sự tra tấn tàn bạo và biến thái đến như thế suốt bảy ngày bảy đêm mà vẫn còn có thể sống nổi, còn có thể muốn sống.

 

Hai gã đàn ông làm tài xế và phụ xế của chiếc xe buýt kia nơm nớp bước lại gần Quái Bách Tiêm. Gã tài xế là người can đảm hơn, cất tiếng dè dặt hỏi:

 

- Quý khách cần chúng tôi làm gì ạ?

 

Quái Bách Tiêm cười hềnh hệch:

 

- Cũng không phải là chuyện gì to tát. Tao chỉ muốn tụi bây nói một số câu, làm chứng một việc nho nhỏ thôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-37-am-muu-choi-toi.html.]

- Việc gì ạ?

 

Quái Bách Tiêm trỏ ngón tay vào thân thể đang run rẩy nhè nhẹ không ngừng của Hạ Diện Tâm, cất giọng the thé:

 

- Việc về thằng này. Nếu sau này có ai hỏi tụi mày về thằng này thì tụi mày phải nói rằng tụi tao chỉ ngồi cạnh nó, áp giải nó về đây. Nhưng sau khi xe vào bến ở Trái Đất thì nó đã bỏ chạy.

 

Gã tài xế vẫn thắc mắc:

 

- Nhưng nếu người ta hỏi về người đàn ông đó như thế nào thì sao?

 

- Thì tụi mày cứ nói là không nhớ, không biết là được. Nếu không thì… - Quái Bách Tiêm đảo mắt, gian xảo bày kế. – Nếu không thì chúng mày cứ nói đó là thằng đàn ông đã từng mua vé cho nó ở trạm số ba ấy.

 

Gã tài xế và phụ xế gật đầu, nhưng thái độ vẫn còn khá hoang mang. Bọn họ biết rằng, người đang muốn đối phó với Hạ Diện Tâm chính là Nhiếp Tẫn Hàn. Mà năng lực của Nhiếp Tẫn Hàn ở Trái Đất này thì đến cả quái vật không gian như Quái Bách Tiêm cũng còn kiêng kị mấy phần. Bọn họ chỉ là những người bình thường, lại là một tài xế và phụ xế nhỏ nhoi, làm sao lại dám nói dối Nhiếp Tẫn Hàn. Ngộ nhỡ bị hắn phát hiện thì họ sẽ rất thảm.

 

Như nhìn ra được lo sợ của hai gã loài người, gã quái vật Quái Bách Tiêm nhếch mép, nhe răng, nói rít lên đe dọa:

 

- Tụi mày đừng quên, tao chính là quái vật không gian. Nhìn thấy thằng này không? Nó đã bị tụi tao tra tấn, chà đạp đến trở thành một đống rác thế này. Nếu tụi mày dám trái lời tao, thì tao sẽ khiến cho tui mày nếm trải tất cả những điều mà thằng này đã phải chịu.

 

Nói rồi, Quái Bách Tiêm lại giẫm mạnh một cái vào giữa thân thể đang lả đi của Hạ Diện Tâm. Vài thứ bị nhét vào trong cơ thể của Hạ Diện Tâm lại bị sự tác động thô bạo ấy của gã quái vật mà phọt ra ngoài. Hạ Diện Tâm giật nảy cả người, rên rỉ tỉnh lại trong đau đớn và khổ sở.

Loading...