Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 43: Định kiến trước kia

Cập nhật lúc: 2025-02-06 10:08:56
Lượt xem: 1

Hà Dương Cẩm ăn rất nhanh, chỉ một loáng sau anh ta đã vét sạch số cháo trong chén. Đặt cái chén đã trống không lên bàn, Hà Dương Cẩm cầm bát cháo còn hơn một nửa lên, đặt vào đôi tay đang siết chặt của Hạ Diện Tâm. Hơi ấm tỏa ra từ bát cháo khiến Hạ Diện Tâm giật mình, rụt tay lại. Nhưng Hà Dương Cẩm vẫn cố chấp đẩy bát cháo vào tay của Hạ Diện Tâm. Giọng nói trầm thấp của Hà Dương Cẩm vô cùng dịu dàng như đang dỗ dành:

 

- Đừng sợ. Đừng giận. Ban nãy tôi đã ăn thử trước cho anh xem rồi đấy, cháo này không có vấn đề gì đâu. Anh ăn một chút đi, nhé?

 

Hạ Diện Tâm vẫn ngồi im, hai hàm răng nghiến chặt, hai tay siết thành nắm đ.ấ.m chưa từng thả lỏng. Hà Dương Cẩm lại thở dài lần thứ mấy, chính anh ta cũng không nhớ rõ. Biết là không thể chỉ nói vài lời là có thể bù đắp lại những tổn thương đã khắc sâu trong tâm hồn của người đàn ông trước mặt, Hà Dương Cẩm chỉ còn cách dùng biện pháp mạnh để Hạ Diện Tâm chịu ăn uống. Hít sâu một hơi, Hà Dương Cẩm thu lại sự dịu dàng trầm ấm trong giọng nói, chuyển thành ngữ điệu nghiêm khắc, lạnh lùng:

 

- Nếu anh còn không chịu ăn hết chén cháo này, tôi sẽ lại dùng thuốc và làm anh như đêm qua!

 

Hạ Diện Tâm sững người, trong lòng lặng lẽ cười tự giễu. Quả nhiên, mục đích của Hà Dương Cẩm vẫn là muốn hành hạ anh mà thôi. Hạ Diện Tâm thầm cảm thấy may mắn. Suýt chút nữa anh đã xiêu lòng trước những lời lẽ dối trá của người đã từng gạt mình đến thảm thương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-43-dinh-kien-truoc-kia.html.]

 

Ngược lại, Hà Dương Cẩm lại thầm cảm thấy bản thân vô cùng xui xẻo. Tại sao bỗng dưng anh ta lại phải dây vào mối quan hệ yêu hận tình thù của Nhiếp Tẫn Hàn như thế này?

 

Càng nghĩ, Hà Dương Cẩm càng muốn tự tát cho chính mình một cái. Ai bảo anh ta nhiều chuyện quá cơ. Nhiếp Tẫn Hàn muốn trả thù thì cứ mặc kệ hắn, ai bảo anh ta lại mềm lòng muốn xen vào giành một chân?

 

Mọi người đều cho rằng, Hà Dương Cẩm phải làm theo sắp xếp của Nhiếp Tẫn Hàn vì bị hắn đe dọa. Ngay cả Hà Dương Cẩm cũng luôn miệng than thở như thế. Còn Nhiếp Tẫn Hàn thì vẫn luôn ra vẻ như thế. Nhưng thật ra trong lòng của cả hai đều biết rõ, giữa bọn họ, chẳng ai có thể uy h.i.ế.p được ai. Hà Dương Cẩm chỉ vì không muốn nhìn thấy người bạn kiêm đối thủ của mình lại cứ mãi ôm lấy thù hận không thể sống vui, càng không có tâm sức để đấu đá với anh ta trên nhiều phương diện nên mới muốn giúp một tay.

 

Ban đầu, Hà Dương Cẩm cũng rất căm ghét Hạ Diện Tâm qua lời kể của Nhiếp Tẫn Hàn. Một gã đàn ông mà lại cứ thích tỏ ra đáng thương để van cầu lòng thương hại của gia đình và mặt dày đeo bám để xin xỏ một thứ tình yêu vốn không thuộc về mình, lại còn muốn làm người yêu của Nhiếp Tẫn Hàn, một người vốn không cùng tầng lớp với mình.

 

Hà Dương Cẩm nghe kể thôi mà đã thấy chán ghét vô cùng. Thêm vào đó, qua lời của Nhiếp Tẫn Hàn, hình tượng của Hạ Diện Tâm hiện lên lại càng thêm đê tiện, hèn hạ và bẩn thỉu khi anh không chiếm được tình cảm của Nhiếp Tẫn Hàn thì lại â.m mưu hãm hại hai cô gái quan trọng trong cuộc đời của hắn. Đối với Hà Dương Cẩm, hành vi ti tiện như thế là không thể nào chấp nhận được. Nếu anh ta là Nhiếp Tẫn Hàn, chắc chắn anh ta cũng sẽ trả thù, thậm chí thủ đoạn còn tàn nhẫn và độc ác hơn. Thế nên, Hà Dương Cẩm vô cùng hăng hái đóng vai “người bị Nhiếp Tẫn Hàn uy hiếp” để làm theo sắp xếp của hắn, lừa Hạ Diện Tâm vào tròng, tiếp tục việc trả thù ngay sau khi Hạ Diện Tâm ra tù.

Loading...