Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 46: Đôi bên cùng áy náy

Cập nhật lúc: 2025-02-06 10:15:19
Lượt xem: 0

Khi ngọn lửa giận bất ngờ bùng phát, Hà Dương Cẩm đặt bát cháo qua một bên rồi liền túm lấy chiếc chăn đang quấn quan người của Hạ Diện Tâm, thô bạo giật phăng ra, vứt xuống đất. Theo dự định của Hà Dương Cẩm, tiếp đến anh ta sẽ lột sạch Hạ Diện Tâm, đè anh xuống rồi vừa phát tiết dục vọng vừa dạy dỗ, trừng phạt Hạ Diện Tâm một trận thật thỏa mãn. Nhưng chiếc chăn đã bị vứt đi rồi, Hà Dương Cẩm lại không thể thực hiện được dự định của mình.

 

Không còn chiếc chăn che chắn, Hà Dương Cẩm không cần làm thêm gì nữa cũng đã có thể chiêm ngưỡng toàn bộ cơ thể của Hạ Diện Tâm. Đêm qua, sau khi làm xong những việc cần làm và cả những việc lẽ ra không nên làm, Hà Dương Cẩm đã quá bối rối mà không hề mặc y phục cho Hạ Diện Tâm. Những vết thương bầm dập vừa xanh vừa tím, những vết sẹo ngang dọc đủ loại, đủ kiểu, đủ kích cỡ trên da thịt của Hạ Diện Tâm đập vào mặt của Hà Dương Cẩm khiến ngọn lửa trong lòng anh ta tắt ngấm. Nét hụt hẫng và bi thương thoáng qua trên mặt và trong mắt của Hạ Diện Tâm lại làm nỗi áy náy và ân hận của Hà Dương Cẩm dâng trào. Anh ta chửi thầm một tiếng, lảo đảo bỏ chạy ra ngoài.

 

Hạ Diện Tâm vẫn ngồi yên trên giường, nhưng toàn thân của anh đã bắt đầu run lên nhè nhẹ. Chút ấm áp hiếm hoi đã bị tước đoạt đi mất, Hạ Diện Tâm cảm thấy lạnh lẽo bao trùm lấy mình, cả trên da thịt lẫn trong tâm hồn. Việc Hà Dương Cẩm đi ra khỏi phòng không hề khiến Hạ Diện Tâm nhẹ nhõm mà ngược lại càng làm cho anh sợ hãi nhiều hơn. Kinh nghiệm đã từng trải nhiều lần khiến Hạ Diện Tâm nhanh chóng suy đoán, chắc chắn Hà Dương Cẩm đang muốn lấy thêm nhiều thứ dụng cụ hoặc thuốc gì đó để tăng thêm hứng thú cho những đòn trừng phạt anh sắp diễn ra.

 

Khi Hà Dương Cẩm quay trở lại một lần nữa với một bộ quần áo trên tay, Hạ Diện Tâm thoáng hoang mang. Hạ Diện Tâm nhìn chằm chằm bộ quần áo trên tay Hà Dương Cẩm, trong đầu không ngừng suy nghĩ. Bộ quần áo này trông không quá dài, khó mà trói anh lại được. Nếu muốn tra tấn anh bằng quần áo như thế, lẽ nào Hà Dương Cẩm muốn trùm đầu, bịt mặt anh lại cho ngộp thở? Như thế có quá phức tạp không? Chỉ cần một cái khăn, hoặc chỉ cần nhấn đầu anh xuống nước là được rồi, cần gì phải lấy cả bộ quần áo như thế? Chẳng lẽ… Hạ Diện Tâm nghĩ tới một khả năng đáng sợ mà khẽ run rẩy… Chẳng lẽ, Hà Dương Cẩm muốn… nhét bộ quần áo đó vào trong cơ thể của anh?

 

Hà Dương Cẩm nhìn gương mặt trắng bệch của Hạ Diện Tâm mà cũng hoang mang. Sao Hạ Diện Tâm lại có vẻ sợ hãi thế nhỉ? Đến khi Hà Dương Cẩm khoác chiếc áo lên bờ vai gầy gò của Hạ Diện Tâm, anh ta lại cảm nhận được rằng Hạ Diện Tâm đang kinh ngạc. Hà Dương Cẩm đưa cái quần về phía Hạ Diện Tâm, hắng giọng, ngượng ngùng nói:

 

- Cái này… anh tự mặc vào, hay là để tôi giúp?

 

Hạ Diện Tâm nhìn cái quần chằm chằm một lúc rồi ngước lên nhìn Hà Dương Cẩm, ngơ ngác hỏi:

 

- Anh mang cái này ra… cho tôi mặc vào sao?

 

- Đúng vậy. Nếu không thì anh nghĩ tôi muốn làm gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-46-doi-ben-cung-ay-nay.html.]

 

Hà Dương Cẩm hỏi lại và bỗng hiểu ra. anh ta gằn giọng:

 

- Anh nghĩ rằng tôi muốn làm gì anh sao? Trong lòng anh, tôi tàn ác đến như vậy sao?

 

Câu hỏi của Hà Dương Cẩm khiến cho Hạ Diện Tâm lâm vào trầm mặc. Hình như anh thật sự đã hiểu lầm ý tốt của người ta rồi. Mặc dù tối qua hành động của Hà Dương Cẩm có chút quái lạ, cũng để lại tổn thương cho Hạ Diện Tâm, nhưng anh không thể phủ nhận được rằng chính Hà Dương Cẩm đã cứu anh về từ bãi rác. Cũng chính Hà Dương Cẩm đã giúp anh lấy hết những dị vật trong cơ thể ra. Vậy mà bây giờ anh lại còn nghi ngờ người ta, nghĩ xấu cho Hà Dương Cẩm như thế. Hạ Diện Tâm cảm thấy vô cùng ân hận và áy náy. Anh thấp giọng nói khẽ:

 

- Xin lỗi cậu!

 

Hà Dương Cẩm sửng sốt:

 

- Hả? anh vừa mới nói gì?

 

Hạ Diện Tâm lặp lại một lần nữa, giọng cũng to hơn và nghiêm túc hơn:

 

- Xin lỗi! Tôi xin lỗi cậu! Tôi không nên nghĩ sai về cậu như vậy.

 

Những câu xin lỗi này của Hạ Diện Tâm vang lên trong căn phòng đóng kín khiến cho Hà Dương Cẩm lại càng thêm sửng sốt.

Loading...