Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 50: Dự cảm chẳng lành
Cập nhật lúc: 2025-02-06 10:25:06
Lượt xem: 0
Trong lúc đó, ở quán bar có “chất lượng thấp” mà Hà Dương Cẩm đã giới thiệu, Hạ Diện Tâm vẫn chưa hề biết rằng Hà Dương Cẩm đã bị bắt đi. Anh đứng tần ngần trước tấm biển “thuê nhân viên” của quán bar, trong lòng bỗng có dự cảm chẳng lành.
Trước kia, khi còn là đứa con rơi được nhà họ Hạ nhặt về, Hạ Diện Tâm cũng từng “được” em trai kế đưa đến quán bar chơi vài lần. Nhưng anh không hợp với những nơi ăn chơi hỗn tạp như thế này. Hơn nữa, khí chất và dung mạo của anh quá lạc lõng với nơi này, dẫn đến việc anh thường xuyên bị đám bạn bè của em trai kế và cả những khách quen của quán trêu chọc, quấy rối.
Hạ Diện Tâm đã từng không thể nhịn nổi mà đập cho một kẻ quấy rối một trận, dẫn đến bản thân bị bố trừng phạt nặng nề. Cũng chính trong dịp đó, Nhiếp Tẫn Hàn đã giúp đỡ Hạ Diện Tâm, mang cho anh một chút ấm áp giữa bốn bề lạnh lẽo mới khiến anh nảy sinh tình cảm không thể có, không nên có, không đáng có với hắn. Toàn bộ những bi thương tủi nhục của anh đều bắt nguồn từ thứ tình cảm đáng sợ kia, sâu xa hơn là có nguyên nhân từ một nơi hỗn tạp như quán bar này.
Thế nên, khi đứng trước một quán bar có rất nhiều điểm trùng khớp với cảnh tượng trong quá khứ, bỗng nhiên Hạ Diện Tâm có linh tính bất an. Anh muốn chùng bước, muốn lùi lại, muốn rời khỏi nơi này. Và chân của Hạ Diện Tâm đã thật sự lui về sau mấy bước.
Thế nhưng, trước khi quay lưng bỏ đi, anh lại nhớ đến Hà Dương Cẩm mà khựng lại. Công việc này là do Hà Dương Cẩm giới thiệu cho anh. Để anh có thể có được việc làm và kiếm đồng tiền chân chính, Hà Dương Cẩm thậm chí đã phải mạo hiểm trước nguy cơ có thể phải trở mặt với Nhiếp Tẫn Hàn và bị hắn trả thù, trừng phạt. Nếu anh bỏ đi vào lúc này thì không chỉ là một tên hèn nhát mà còn phụ lại tấm lòng tốt của Hà Dương Cẩm và kéo dài thời gian thực hiện lời hứa với Nghị Tư Nhu.
Hít sâu một hơi, ổn định cảm xúc, gom góp can đảm, Hạ Diện Tâm cắn chặt răng bước vào quán bar có tên gọi “Nhất Dạ Đế Vương”.
Vừa bước vào bên trong quán bar, hơi lạnh từ máy điều hòa công suất lớn phà vào khiến Hạ Diện Tâm rùng mình. Nơi quầy lễ tân có một cô gái trẻ đang ngồi bên cạnh một tấm biển ghi mấy chữ: “Tuyển nhân viên”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-50-du-cam-chang-lanh.html.]
Hạ Diện Tâm nhìn thông báo ghi trên đó thì mới biết, hóa ra nơi này đang tuyển đến hai vị trí công việc. Một là tuyển nhân viên phục vụ; hai là tuyển nhân viên vệ sinh. Hạ Diện Tâm trầm ngâm suy nghĩ, anh phải chọn công việc nào đây? Làm nhân viên phục vụ thì có thể kiếm tiền được nhanh hơn, công việc cũng sẽ nhẹ nhàng hơn; nhưng làm nhân viên vệ sinh thì sẽ an toàn hơn.
Cuối cùng Hạ Diện Tâm quyết định, anh sẽ xin vào làm nhân viên vệ sinh. Hạ Diện Tâm không sợ khổ, không sợ làm công việc nặng nhọc, bẩn thỉu. Anh chỉ cần bản thân có thể an toàn để kiếm tiền. Bởi vì sự an toàn của anh còn liên quan trực tiếp đến an toàn của Hà Dương Cẩm và cơ hội thoát khỏi kiếp nô lệ tủi nhục của Nghị Tư Nhu.
Thế là Hạ Diện Tâm bước đến trước tấm biển, cũng là trước mặt cô gái kia, khẽ khàng cất tiếng:
- Tôi muốn ứng tuyển vào vị trí nhân viên vệ sinh.
- Tên gì?
Cô gái trẻ kia tỏ vẻ không kiên nhẫn mở miệng hỏi cộc lốc. Hạ Diện Tâm không hề phật ý mà nhỏ giọng nói ra một cái tên:
- Hứa… Vĩnh Tâm.