Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 51: Hứa Vĩnh Tâm
Cập nhật lúc: 2025-02-06 10:27:59
Lượt xem: 0
Hứa Vĩnh Tâm là cái tên mà Hạ Diện Tâm đã suy nghĩ rất lâu từ khi đếm ngược số ngày ra tù. Anh biết, khi trở về Trái Đất, anh sẽ không còn quyền con người với cái tên “Hạ Diện Tâm” nữa. Nếu để bại lộ dấu ấn nô lệ và thân phận của “Hạ Diện Tâm” thì anh phải đối mặt với rất nhiều nguy cơ. Đó không chỉ là những đòn thù của Nhiếp Tẫn Hàn mà còn là sự tra tấn lăng nhục của lũ quái vật không gian và cả những con người vốn chỉ xem nô lệ là một món hàng, một món đồ chơi.
Mục đích của Hạ Diện Tâm khi trở lại Trái Đất không chỉ đơn giản vì nơi đây là quê hương của anh mà còn bởi vì chỉ có trung chuyển đến Trái Đất thì mới có trạm phi thuyền không gian để đến Lam Cầu. Mục đích sống của Hạ Diện Tâm chỉ là vì muốn giữ lời hứa với Nghị Tư Nhu, thế nên anh mới chọn cái tên “Hứa Vĩnh Tâm” này. Anh muốn tự nhắc nhở bản thân về lời đã hứa với Nghị Tư Nhu, cũng là hứa với chính bản thân mình, sẽ cố gắng, vĩnh viễn giữ vững sơ tâm.
Tuy nhiên, Hạ Diện Tâm nói quá nhỏ nên cô gái trẻ xinh đẹp đang ghi chép không nghe rõ được. Cô ta gắt lên:
- Nói to một chút. Đàn ông con trai mà nói chuyện cứ lí nhí trong miệng thế kia, ai mà nghe cho được?
Hạ Diện Tâm bất đắc dĩ phải nói to lên:
- Hứa Vĩnh Tâm. Tôi tên là Hứa Vĩnh Tâm
Giọng nói của Hạ Diện Tâm ồm ồm lại khàn khàn khiến cho cô gái kia bị giật mình, bút đang cầm trong tay suýt một chút là rơi xuống bàn. Cô ta vừa ngạc nhiên vừa bất mãn hỏi:
- Sao giọng nói của anh lại khó nghe quá vậy?
Trải qua sáu năm bị tra tấn trong trại giam không gian số sáu mươi chín, cổ họng của Hạ Diện Tâm vốn đã bị tàn phá hủy hoại khủng khiếp. Hiện tại anh vẫn còn có thể nói ra được tiếng người thì đã là một kỳ tích rồi. Thế nên trước thái độ của cô gái trẻ, anh vẫn bình tĩnh, chậm rãi trả lời:
- Cổ họng của tôi từng bị tổn thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-51-hua-vinh-tam.html.]
Người phụ nữ giật mình, ánh mắt thăm dò trên mặt Giản Đồng
- Tai nạn sao?
- Vâng, tai nạn.
Hạ Diện Tâm cụp mí mắt nhìn xuống, thong thả đáp lời… Cổ họng của anh bị hủy hoại đúng là những “tai nạn” trong quá trình lũ quái vật không gian kia dùng những thứ dị vật khủng khiếp và những hành động thô bạo để tra tấn và lăng nhục anh mà thôi.
Người phụ nữ xinh đẹp kia thấy Hạ Diện Tâm không muốn nói nhiều nên có vẻ không thích lắm. Cô ta cau mày chép miệng, lắc đầu:
- Không được, nơi này không phải quán bar bình thường, khách tới cũng không phải khách tầm thường. Anh không thể làm nhân viên ở đây được đâu.
Ánh mắt của cô gái trẻ không thèm che giấu sự chán ghét và xem thường người đàn ông ăn mặc xuềnh xoàng trước mặt mình.
Hạ Diện Tâm tự nhìn lại bản thân cũng cảm thấy thái độ khinh ghét kia có chút hợp lý. Bởi vì anh vốn chỉ có một cái bao bố quấn quanh người lúc bị vứt ra khỏi nhà tù không gian số sáu mươi chín, không có quần áo lành lặn để mà mặc.
Hôm trước Hà Dương Cẩm đã đề nghị Hạ Diện Tâm đi mua sắm quần ao, nhưng anh cứ lần lữa mãi. Đến sáng hôm nay, lúc anh chuẩn bị ra khỏi cửa, Hà Dương Cẩm có bảo Hạ Diện Tâm chờ một chút, để hắn vào phòng soạn cho anh một bộ đồ đẹp cho anh mượn mặc tạm. Thế nhưng Hạ Diện Tâm chờ một lúc khá lâu rồi mà cửa phòng của Hà Dương Cẩm vẫn cứ đóng im ỉm không hề có dấu hiệu mở ra.
Khi Hạ Diện Tâm rụt rè gõ cửa phòng thì nhận được một tràng mắng mỏ và xua đuổi của Hà Dương Cẩm. Thế nên Hạ Diện Tâm chỉ có thể rời khỏi căn nhà đó trong bộ y phục nhăn nheo xốc xếch mà Hà Dương Cẩm đã ném cho anh vào mấy hôm trước.