Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 53: Tự Biết Rõ Bản Thân Mình

Cập nhật lúc: 2025-02-08 10:24:50
Lượt xem: 0

Cô tiếp tân hỏi như thế cũng không phải là không có lý do. Nếu có khả năng kiếm được tiền nhiều hơn và dễ dàng hơn, nào có ai lại muốn đi làm công việc nặng nhọc và bẩn thỉu cơ chứ. Ngay cả những người làm công việc vệ sinh ở đây, người nhỏ nhất cũng đã hơn bốn mươi tuổi, mà vẫn luôn có không ít người muốn tìm đủ mọi cách, không từ mọi thủ đoạn để có thể thoát khỏi kiếp lao động hèn kém.

 

Cô gái xinh đẹp này làm việc ở quán bar Nhất Dạ Đế Vương một thời gian khá lâu, cô chưa bao giờ thấy có một người mang theo dung mạo tuấn tú như người đàn ông này mà lại muốn làm một nhân viên vệ sinh.

 

Thật ra cũng có những kẻ mang theo dáng vẻ khôi ngô tuấn tú đến đây nhưng vẫn cố gắng giữ cái gọi là lòng tự trọng và danh dự để tuyên bố không muốn kiếm tiền bằng dung mạo và thân thể.

 

Những kẻ như thế, cuối cùng chỉ có hai con đường: một là bị đá ra khỏi cửa ngay lập tức, hai là nhanh chóng khuất phục và trở thành loại người mà họ vẫn ra vẻ xem thường.

 

Cô gái xinh đẹp híp mắt lại nhìn người đàn ông trước mặt. Trong lòng của cô thầm nghĩ lẽ nào người đàn ông có dáng vẻ thanh tú và dịu dàng này lại cũng là kẻ thích sĩ diện giống như những kẻ kia vửa kể khổ, nói với mình khó khăn thế nào, cuộc sống không dễ ra sao, nhưng lại muốn giữ vững cốt khí và tự trong, danh dự? Cô gái nhếch môi, nếu chàng trai này thật sự dám nói như vậy, cô ta nhất định sẽ ngay lập tức đuổi cổ hắn ta ra ngoài.

 

Đời người khó khăn hả, ai mà đến quán bar này tìm việc lại không phải là người đã rơi vào bước đường cùng? Đã đến xin việc ở quán bar này rồi mà vẫn còn muốn giữ sĩ diện làm gì nữa? Cô gái thậm chí còn đang nghĩ tới việc sẽ “giới thiệu” cho người đàn ông trước mặt đi đến xin việc ở Sở vệ sinh và môi trường nếu anh ta muốn giữ danh dự và tự trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-53-tu-biet-ro-ban-than-minh.html.]

 

Thế nhưng, cô gái hoàn toàn không thể ngờ được người đàn ông chỉ dùng chất giọng khàn đặc từ tốn đáp lời:

 

- Nếu có thể dĩ nhiên là tôi cũng không muốn làm một nhân viên vệ sinh. Nhưng bản tính của tôi nhút nhát lại hèn kém, không biết cách làm người khác vui lòng, vốn không phù hợp với vị trí nhân viên phục vụ. Hơn nữa, tôi đang cần sống an ổn, không muốn cạnh tranh với bất cứ ai. Thế nên vị trí làm nhân viên vệ sinh là phù hợp nhất với tôi, cũng sẽ không gây ảnh hưởng gì đến cho quán của các vị.

 

Người phụ nữ xinh đẹp hơi ngạc nhiên, lần nữa quan sát Hạ Diện Tâm, có vẻ như cô ta không ngờ rằng chàng trai trước mặt của mình lại có thể tự nhận xét về bản thân như vậy. Cô ta lẩm bẩm:

 

- Ừm, tự biết rõ về bản thân mình như thế là rất tốt.

 

Lời khen của cô gái xinh đẹp kia khiến Hạ Diện Tâm nở nụ cười, trong lòng âm thầm chua xót. Dĩ nhiên là anh rất biết thân biết phận của mình. Cho dù là trong quá khứ tươi đẹp nhất, khi vẫn còn là đứa con rơi do nhà họ Hạ nhặt về, Hạ Diện Tâm vẫn luôn biết rõ thân phận của mình thấp kém.

 

Hạ Diện Tâm chưa từng dám mơ tưởng gì cao xa. Anh chỉ dám len lén ao ước có ai đó có thể nhìn thấy anh, đồng cảm với anh, ban cho anh một chút ấm áp, dù chỉ một chút thôi cũng được. Thậm chí anh chỉ cần có thể lén lút yêu thương một người, cho dù người đó không hề hay biết, cho dù người đó vô cùng khinh ghét và xem thường anh cũng không sao. Thế nhưng ước ao thầm kín và nhỏ bé đó của Hạ Diện Tâm đã bị người mà anh yêu thương đập vỡ một cách tàn nhẫn, chà đạp một cách tàn bạo khiến anh không chỉ mất đi gia đình, mất đi tự do, mất quyền con người mà còn không còn một chút tự trọng và tự tin nào nữa.

Loading...