Người Về Từ Trại Giam Không Gian - Tổng Giám Đốc Tàn Nhẫn, Tôi Không Dám Yêu Anh Nữa! - Chương 54. Giám Đốc Của Quán Bar Này Rất Đẹp Trai
Cập nhật lúc: 2025-02-08 10:26:28
Lượt xem: 1
Trong lúc Hạ Diện Tâm ngẫm nghĩ thì cô gái xinh đẹp kia đã ghi xong những thông tin cần thiết và báo lên cho cấp trên. Sau đó, cô gái tỏ ra thân mật hơn, nhìn Hạ Diện Tâm, hỏi thăm:
- Quê của anh ở đâu? Trước khi đến đây anh đã làm công việc gì? Người nhà của anh không có ý kiến gì về việc anh đến quán bar làm nhân viên vệ sinh à?
- Tôi không có người nhà.
Hạ Diện Tâm bình tĩnh chọn ý trả lời. Thái độ của anh lạnh nhạt, không hề hào hứng trò chuyện khiến người phụ nữ xinh đẹp có cảm giác khó chịu. Cô ta liếc nhìn Hạ Diện Tâm, cũng không hỏi thêm nữa mà đứng lên nói:
- Được rồi, tôi lên báo với cấp trên một chút.
Đứng dậy khỏi ghế, đi đôi giày cao gót tới cửa đột nhiên ngừng lại, xoay người nhìn xoáy vào Hạ Diện Tâm, cất giọng nói:
- Hứa Vĩnh Tâm, đừng nói là tôi không nhắc nhở anh, Nhất Dạ Đế Vương không phải quán bar bình thường.
Hạ Diện Tâm gật đầu, anh ít nhiều cũng đã đoán được. Đồng thời, Hạ Diện Tâm cũng hiểu ý cô gái kia muốn cảnh báo điều gì. Anh từ tốn đáp lời:
- Cảm ơn cô, tôi đã biết. Giọng nói tôi khó nghe, sẽ không tự ý mở miệng, càng sẽ không tuỳ ý nói bậy bạ linh tinh, bàn tán những chuyện không liên quan đến mình.
Người phụ nữ xinh đẹp hết sức hài lòng gật đầu một cái rồi quay lưng đi. Nhưng cô ta vừa đi được vài bước thì từ trên lầu có một người đàn ông lịch lãm bước xuống.
Cô gái vội vàng cúi đầu chào đầy cung kính:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nguoi-ve-tu-trai-giam-khong-gian-tong-giam-doc-tan-nhan-toi-khong-dam-yeu-anh-nua/chuong-54-giam-doc-cua-quan-bar-nay-rat-dep-trai.html.]
- Chào giám đốc. Em vừa định lên lầu để báo cáo công việc với anh.
Hạ Diện Tâm nghe vào tai nhưng cũng không quá tò mò. Anh chỉ cúi đầu chào người kia theo phép lịch sự, ngay cả mắt cũng chỉ nhìn lướt qua rồi cụp xuống. Ngược lại, Lục Ngọc Bảo, người đàn ông vừa được cô gái xinh đẹp gọi là giám đốc kia, thì nhìn Hạ Diện Tâm với ánh mắt đầy xét nét. Anh ta trầm giọng hỏi cô gái:
- Giả Thu Hương, tôi bảo cô xuống đây trực để quản lý việc tuyển chọn nhân viên mới. Sao cô lại tùy tiện để ăn mày vào đây?
Cô gái tên Giả Thu Hương vội vàng giải thích:
- Không phải đâu, giám đốc. Anh ta không phải là ăn mày mà là người đến ứng tuyển vào làm nhân viên vệ sinh mới.
Lục Ngọc Bảo bước đến gần Hạ Diện Tâm, nghiêm nghị nói:
- Ngước mặt lên.
Hạ Diện Tâm không dám chậm trễ, vội ngẩng lên. Trước mắt anh là một gương mặt tuấn tú, cương nghị với đôi mày rậm và đôi mắt sáng. Không hiểu sao Hạ Diện Tâm cảm thấy dung mạo của vị giám đốc này trông rất quen, chỉ là nhất thời anh chưa nhớ ra là đã từng gặp người này ở đâu. Hạ Diện Tâm càng không dám tùy tiện nói ra điều đang thắc mắc trong lòng, sợ người ta sẽ nghĩ rằng anh thấy người sang thì muốn bắt quàng làm họ.
Nhưng chỉ một cái nhìn này thôi cũng đủ để Hạ Diện Tâm âm thầm cảm thán. Giám đốc của quán bar này rất đẹp trai. Dáng vẻ và dung mạo của anh ta không hề thua kém Nhiếp Tẫn Hàn và Hà Dương Cẩm, thậm chí còn có phần nổi trội hơn. Ở người đàn ông này như được bao phủ bởi chính khí, trông rất uy vũ nhưng lẫm liệt chứ không mang theo sự u ám tàn nhẫn như Nhiếp Tẫn Hàn hay vẻ ngang ngược bất cần như Hà Dương Cẩm.
Ở phía đối diện, Lục Ngọc Bảo cũng nhìn chằm chằm vào gương mặt thanh tú của Hạ Diện Tâm. Nhưng trái với sự lờ mờ cảm thấy quen thuộc mà Hạ Diện Tâm đang hoang mang, Lục Ngọc Bảo vốn là giám đốc của quán bar Nhất Dạ Đế Vương đã nhận ra lai lịch thật sự của Hạ Diện Tâm.
Dù sao thì mới mấy hôm trước, đích thân Hà Dương Cẩm đã gởi hình ảnh của Hạ Diện Tâm đến cho anh ta và còn trực tiếp gọi điện căn dặn anh ta phải cẩn thận chăm sóc cho người đàn ông trong ảnh. Còn gia tộc họ Hà thì đã liên hệ với anh ta, ra lệnh phải theo dõi và giám sát "nhân tình của Hà Dương Cẩm" thật chặt chẽ. Thế nên, gương mặt của Hạ Diện Tâm đã để lại ấn tượng khá sâu sắc trong đầu của Lục Ngọc Bảo.